Chương 622 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

Đỗ Lăng Xuân lại chẳng hề tỏ vẻ ngượng ngùng, chỉ nghe thấy Nghiêm Phục trong lời nói dường như muốn lôi kéo Công Tôn Trác Ngọc về phe mình, khóe môi y lạnh lùng nhếch lên: "Nghiêm tướng học vấn đứng đầu thiên hạ, môn hạ đệ tử vô số, ta e ngài kết giao không xuể."

Nghiêm Phục chắp tay sau lưng, ý tứ sâu xa mà đáp: "Cái mạng già này của ta chỉ còn sống được vài năm nữa, nếu Công Tôn tiểu hữu nguyện ý, cứ việc đến hàn xá uống trà, trời không còn sớm, lão phu xin cáo từ."

Công Tôn Trác Ngọc nghe vậy liền lập tức khom người: "Nghiêm tướng đi thong thả."

Nghiêm Phục bước xuống bậc thềm, không rời đi ngay mà sai gia nhân lén nhét một túi tiền vào tay thị vệ áp giải Mạc Tĩnh Nhàn, dặn dò bọn họ khi đánh thì nhẹ tay chút, sau đó mới ly khai.

Công Tôn Trác Ngọc nghĩ thầm, lão đầu này xem ra cũng không tệ. Quay đầu lại, chỉ thấy Đỗ Lăng Xuân sắc mặt âm trầm như nước.

Người ta nói, thà đắc tội quân tử, chớ trêu vào tiểu nhân. Mắng Nghiêm Phục một câu, cùng lắm bị mắng lại. Nhưng nếu chọc giận Đỗ Lăng Xuân, phía sau không biết sẽ có trò gì chờ đợi.

"Tư công chớ giận," Công Tôn Trác Ngọc cúi đầu ghé sát tai Đỗ Lăng Xuân, nhẹ giọng nói, "Bất kể kẻ khác thế nào, ta tất nhiên là đứng về phía ngươi."

Lúc này, nếu không phải đang ở nơi đông người, hẳn Công Tôn Trác Ngọc đã ôm lấy Đỗ Lăng Xuân mà dỗ dành một phen. Nhưng tiếc thay, có quá nhiều ánh mắt đang dõi theo, nên đành phải dẹp bỏ tâm tư ấy.

Đỗ Lăng Xuân thấy anh trong mắt đầy ý cười nhìn mình, cho dù trong lòng có bao nhiêu bực bội cũng không thể phát tác được, chỉ cau mày nói một câu: "Chỉ lần này thôi, lần sau chớ tái phạm."

Đỗ Lăng Xuân xưa nay chưa từng làm việc gì quá nhân nhượng.

Công Tôn Trác Ngọc liên tục gật đầu: "Nghe theo lời tư công."

Sắc mặt Đỗ Lăng Xuân hơi dịu lại, y vừa định nói thêm điều gì, thì chợt thấy cung nữ lớn nhất trong cung của quý phi, tên Thúy Xảo, từ xa đang chờ đợi. Nàng bước tới, cúi người hành lễ: "Nô tỳ bái kiến tư công."

Đỗ Lăng Xuân dừng bước, hỏi: "Có việc gì?"

Thúy Xảo đáp: "Nương nương có việc muốn mời Tư công qua một chuyến, bệ hạ đã chuẩn tấu."

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .