Chương 612 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

 

Ngô Việt canh giữ bên ngoài, nghe thấy từ trong phòng vọng ra từng tiếng thở dốc ngắt quãng, sau đó là tiếng khóc nghẹn ngào, áp chế của Đỗ Lăng Xuân, dường như đau đớn lại như khoái lạc. Hắn lặng lẽ xé một mảnh vải nhỏ từ vạt áo, nhét vào hai tai.

Nhưng hình như không có tác dụng gì mấy.

Đến nửa đêm, phòng bên cạnh gọi người chuẩn bị nước, nha hoàn đổ đầy bồn tắm nước ấm mới lần lượt lui ra.

Công Tôn Trác Ngọc bế Đỗ Lăng Xuân vào bồn, thân thể ngâm trong nước ấm mới có chút thư giãn. Bốn góc bồn có đế nến hình chim công, ánh nến đỏ nhạt xua đi sự u ám, mọi thứ xung quanh vừa rõ ràng vừa mơ hồ.

Lúc nãy hai người nhờ bóng tối che giấu, thân mật không thấy ngượng. Giờ bày ra dưới ánh sáng, Đỗ Lăng Xuân bất chợt tỉnh táo, hơi lúng túng quay người, đưa lưng về phía Công Tôn Trác Ngọc.

Công Tôn Trác Ngọc từ phía sau ôm lấy y, hiện đại nhân quả nhiên to gan hơn: "Đã đến mức này, Tư công còn sợ gì?"

Đỗ Lăng Xuân theo bản năng đưa tay che mắt anh, trong ánh nến mờ mịt thấp giọng hỏi: "Ngươi thực sự không hối hận?"

Đỗ Lăng Xuân vốn dĩ tâm ngoan thủ lạt, nếu Công Tôn Trác Ngọc luôn đối tốt với y, y sẽ hết lòng yêu thương. Nhưng nếu một ngày nào đó đối phương hối hận, tất nhiên phải trả giá, chỉ mong đừng đến mức oán trách hận thù lẫn nhau.

Công Tôn Trác Ngọc kéo tay y xuống, hôn một cái lên lòng bàn tay y, gạt đi mái tóc đen ướt đẫm của y, trong làn hơi nước mờ mịt, thản nhiên nói năm chữ: "Tự nhiên không hối hận."

Đỗ Lăng Xuân không nói gì, cúi đầu ôm chặt lấy anh.

Ngoài trời mưa dần ngừng lại.

Ngô Việt hai tay ôm kiếm, mặt không cảm xúc đứng canh trong bóng tối, chợt thấy hơi lạnh lẽo, thầm nghĩ chắc là trời sắp sang thu.

Tác giả có lời muốn nói:

Ngô Việt: Thế gian này vui buồn chẳng thông nhau, bọn họ thì cười cười hôn hôn, còn ta chỉ thấy ồn ào.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .