Chương 588 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Đỗ Lăng Xuân phủ tay áo không nói, sắc mặt băng lạnh, bảo hắn tự xuống chịu phạt.
Chính giữa sân có một nam tử bị bắt quỳ. Hắn mặc dạ hành y, bịt mặt không nhìn rõ mặt. Đầu gối trái bị bắn tên, bả vai cũng đầy máu, nhưng vẫn cứng rắn, nhịn đau không kêu một tiếng.
Đỗ Lăng Xuân đứng trên bậc thềm, từ trên cao nhìn xuống hắn, ánh mắt âm lãnh: "Tháo khăn che mặt hắn!"
Lập tức có người kéo xuống tấm khăn che mặt của hắn, lộ ra khuôn mặt một nam tử trẻ tuổi. Kiếm mi tinh mục, đầy khí khái hiệp sĩ. Chỉ là sắc mặt trắng bệch, không tránh khỏi mất vài phần uy phong.
Hộ vệ hỏi: "Tư công, người này xử trí thế nào?"
Đỗ Lăng Xuân hành sự nhất quán trảm thảo trừ căn, huống hồ người này muốn lấy mạng y, không băm thây vạn đao khó mà tiêu được hận trong lòng. Híp mắt, định nói mang về Kinh Luật Tư nghiêm hình khảo vấn, tay áo liền đột nhiên bị người kéo lấy.
"Tư công," Công Tôn Trác Ngọc khẽ nói bên tai y, "Vụ án này sau lưng nhất định có đồng bọn, trước tạm giữ hắn lại, để ta thẩm vấn."
Anh rõ ràng nói chuyện đứng đắn nhất, lại phải ghé sát bên tai nói, làm ra bộ dạng lén lút, người ngoài nhìn vào còn tưởng bọn họ có tình riêng không thể thấy ánh sáng.
Đỗ Lăng Xuân tai đỏ bừng, mặt căng cứng kéo tay áo về, cau mày nói: "Tùy ngươi."
Công Tôn Trác Ngọc nghĩ thầm chỉ là kéo tay áo, phản ứng lớn như vậy làm gì, lúc nắm tay cũng không thấy Đỗ Lăng Xuân gấp thế. Anh sờ sờ mũi, cảm thấy lòng Tư công, kim dưới đáy biển.
Đa tạ một câu nói của Công Tôn Trác Ngọc, tên hung thủ ấy bị áp giải vào ngục của Kinh Luật Tư. Dù trọng thương nhưng chưa phải chịu hình, miễn được chút khổ sở da thịt.
Mùi hôi thối và ẩm ướt trong ngục như một đám mây đen bao trùm, không thể xua tan. Bên ngoài, dân chúng đều biết rằng Kinh Luật Tư chính là điện Diêm Vương, hễ vào rồi thì mười phần chết cả mười.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .