Chương 587 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

197

Tên thích khách cuối cùng vẫn đến.

Dưới sự che chắn của bóng cây lay động, một bóng đen nhanh chóng lướt qua góc tường, ám khí bắn ra liên tục. Người trên nóc nhà giương cung, mũi tên theo sự di chuyển của đối phương mà di chuyển, cuối cùng vút một tiếng bắn ra.

"Ú!"

Tên thích khách suýt nữa tránh được, nhưng vẫn bị mũi tên sắc bén sượt qua vai. Hắn đã phục kích trong bóng tối từ lâu, dùng một con mèo hoang đã thăm dò ra phần lớn người mai phục, cho nên tránh né rất thành thạo. Cổ tay khẽ lật, kim tiền tiêu trong tay áo trực tiếp bắn về phía cửa sổ!

Ngô Việt quát lên: "Chặn hắn lại!"

Tên thích khách dường như ôm quyết tâm chết, thấy trường kiếm hướng về mình mà tới liền không né không tránh, liên phát vài chục mũi ám khí, nhưng đều bị cao thủ mai phục trong bóng tối đánh rơi.

Ngô Việt một kiếm đâm tới, trực tiếp đâm xuyên qua vai phải của hắn, đồng thời cung thủ trên nóc nhà cũng bắn một mũi tên lông trắng vào đầu gối trái hắn, trong chớp mắt đối phương đã bị trọng thương.

Thích khách không đứng vững, phịch một tiếng quỳ rạp xuống đất. Mọi người vốn tưởng hắn đã kiệt sức chịu chết, ai ngờ hắn tai khẽ động, nghe âm nhận vị, trong tay hàn quang lóe lên, trực tiếp bắn ba mũi kim châm nhỏ như lông bò qua khe cửa sổ, không nhìn kỹ căn bản không nhận ra. Ngô Việt vội vàng vung kiếm chém rơi hai mũi, nhưng vẫn có một mũi ngăn không kịp bay vào trong.

Công Tôn Trác Ngọc nghe thấy động tĩnh bên ngoài, đã sớm cảnh giác bảo vệ Đỗ Lăng Xuân, anh thấy trong đêm tối hàn quang lóe lên, trực tiếp ôm người lăn trên đất, suýt nữa tránh được.

"Vút——"

Vị trí hai người vừa đứng lúc nãy vừa hay đối diện cột giường, giờ trên cột yên lặng cắm một mũi kim châm, dưới ánh trăng lấp lánh ánh sáng lạnh.

Công Tôn Trác Ngọc đè lên người Đỗ Lăng Xuân, ánh mắt lạnh lẽo nhìn ra ngoài cửa sổ, đợi một lát, cuối cùng xác định không còn nguy hiểm nữa, lúc này mới đỡ người dưới thân đứng dậy: "Tư công, không sao chứ?"

Đỗ Lăng Xuân tự nhiên không sao, y ánh mắt quét qua người Công Tôn Trác Ngọc, thấy đối phương không bị thương, lúc này mới lạnh giọng: "Đi, ra ngoài xem."

Ngô Việt vừa định vào trong xem Đỗ Lăng Xuân an nguy, liền thấy y khoác áo bước ra, vội vàng quỳ một gối xin tội: "Thuộc hạ đáng chết, không thể chặn được ám khí của thích khách, xin Tư công trách phạt!"

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .