Chương 561 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Công Tôn Trác Ngọc nghĩ luyện tốt thế, sao lại không luyện? Anh lấy thêm một tờ giấy, trải phẳng lên bàn, dùng thạch chặn giấy cố định, mỉm cười nói: "Tư công đừng giận, vừa rồi là tại ta dạy không tốt, để ta dạy lại."
Nói xong, anh nhúng bút lông đầy mực, liếc nhìn Đỗ Lăng Xuân, sau đó do dự một chút rồi nhẹ nhàng đặt bút vào tay y, phủ tay mình lên mu bàn tay y, chầm chậm siết lại.
Công Tôn Trác Ngọc nói: "Lực ở đầu bút, không phải ở tay."
Nói rồi, anh dẫn tay Đỗ Lăng Xuân hạ xuống một nét ngang trên giấy, nhưng vì bị hạn chế tầm nhìn, anh phải đứng gần hơn, vai tựa vào lưng y, từ phía trước nhìn lại trông như đang ôm trọn người kia vào lòng.
Đỗ Lăng Xuân lúc này đã không còn tâm trí trên giấy nữa, thậm chí y có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của Công Tôn Trác Ngọc phả lên tai mình, khiến vành tai y cũng dần nóng lên, bất giác nghiêng đầu né tránh.
"Tư công, mắt nhìn chữ."
Công Tôn Trác Ngọc dùng tay còn lại nhẹ nhàng chỉnh lại đầu y, rồi tay ấy thuận thế đặt lên vai y, ngón tay dừng lại một lát, rồi từ từ trượt xuống, cuối cùng khẽ khàng rơi vào vòng eo y.
"..."
Đỗ Lăng Xuân cảm giác được động tác ấy, cúi đầu nhìn thoáng qua, không biết đang nghĩ gì. Chỉ cảm thấy tay phải của mình đã không còn thuộc về bản thân, chỉ có thể cứng nhắc, máy móc mà bị người kia dẫn dắt viết từng nét trên giấy.
Khi chữ "Đỗ" đầu tiên hoàn thành, Công Tôn Trác Ngọc nhẹ nhàng đặt cằm mình lên vai Đỗ Lăng Xuân.
Khi chữ "Lăng" thứ hai viết xong, bàn tay anh đặt trên eo y chậm rãi siết lại, chạm thật rõ ràng.
Khi chữ "Xuân" thứ ba sắp hoàn thành, hai người đã tạo thành một tư thế ám muội, đến nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch.
"..."
Đỗ Lăng Xuân đầu óc trống rỗng, tim đập dồn dập, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh dính nhớp, suýt chút nữa không giữ nổi cây bút.
"Tư công..."
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .