Chương 551 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

Nhưng cũng may nhờ cú xóc này mà bầu không khí mờ ám, ngượng ngùng vừa rồi đã tan biến.

Công Tôn Trác Ngọc trấn an Đỗ Lăng Xuân: "Tư công đừng giận."

Anh chỉ nói một câu này, cũng không thay xa phu giải thích gì. Thấy Đỗ Lăng Xuân ngồi ổn định, anh mới chậm rãi buông tay. Lúc rảnh rỗi, anh chợt nhớ lại vụ án.

Nếu dựa theo lời Đường Phi Sương khi nãy, hung thủ giết người đều nhằm vào những quan lại tham ô, ức hiếp dân chúng. Nhưng Tống Khê Đường và Lãnh Vô Ngôn lại chẳng khớp với điều kiện này. Dù họ làm việc dưới trướng Đỗ Lăng Xuân, có tiếp xúc nhiều với quan lại, nhưng thân phận của họ chỉ là mưu sĩ, nhiều việc đều không thể công khai, lặng lẽ tiến hành trong bóng tối, danh tiếng bên ngoài cũng không đến mức tồi tệ.

Nhưng tờ giấy ấy, Công Tôn Trác Ngọc đã cẩn thận đối chiếu, quả thực do hung thủ gửi đến, không thể giả mạo.

Vậy rốt cuộc nguyên nhân là gì...

Theo lời Tống Khê Đường kể, hắn và Lãnh Vô Ngôn đi đến trà lâu bàn chuyện với quan viên Lễ bộ, lúc uống trà, trên bàn bỗng dưng xuất hiện một tờ giấy, ngay dưới đáy khay trà. Bọn họ vừa lấy lên xem, liền phát hiện trên đó ghi đúng tên của hai người, dọa đến mặt cắt không còn giọt máu, lập tức trở về phủ Tư công.

Dưới đáy khay trà...

Vậy thì hung thủ rất có khả năng giả làm tiểu nhị dâng trà, lặng lẽ đặt tờ giấy lên...

Mấy người bàn chuyện nhất định ngồi chung một bàn, lại có cả quan viên Lễ bộ...

Hả?

Viên chức của Bộ Lễ? !

Công Tôn Trác Ngọc không biết nghĩ tới điều gì, đột nhiên ngồi thẳng dậy, vẻ mặt có chút nghi hoặc. Đỗ Lăng Xuân thấy vậy cũng ngồi thẳng theo, nhíu mày hỏi: "Ngươi làm sao vậy?"

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .