Chương 541 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Thống lĩnh Cấm quân thấy y, sững người, vội vàng hạ tay: "Hóa ra là Tư công."
Nói đoạn, hắn ra hiệu cho thuộc hạ nhường đường, đồng thời hạ giọng nói nhanh một câu: "Nghiêm tướng vừa dẫn Đường Phi Sương vào cung nửa canh giờ trước, đang cùng bệ hạ nghị sự tại Vô Cực Điện."
Nghe vậy, Đỗ Lăng Xuân thoáng suy tư, lạnh lùng buông rèm xuống, lòng thầm nhủ Nghiêm Phục thật gian xảo. Giờ này mang Đường Phi Sương vào cung, chẳng qua muốn chiếm thế thượng phong.
Y nghĩ đến đây, không khỏi liếc nhìn đối diện.
Công Tôn Trác Ngọc đang ngồi nghiên cứu hai tờ giấy, lật qua lật lại, dường như chìm đắm trong suy nghĩ, toàn bộ sự chú ý đều tập trung vào đó.
"Công Tôn Trác Ngọc." Đỗ Lăng Xuân đột ngột gọi.
"Hử?" Người kia lập tức ngẩng đầu, đôi mắt sáng rỡ: "Tư công có gì căn dặn?"
Đỗ Lăng Xuân vốn không có việc gì, chỉ đơn giản muốn gọi một tiếng. Y nghiêng đầu, dời ánh mắt đi:"Không có gì."
Hoàng cung tường cao sừng sững, con đường lát đá kéo dài đến tận cùng, nhìn mãi không thấy điểm dừng. Hoàng hôn nhuốm đỏ một góc trời, chuyển thành sắc tím nhạt pha lẫn vàng kim, tựa máu đọng. Trên mái điện, các con thú trang trí đứng uy nghi, đầu ngẩng hướng Đông, dưới bầu trời chỉ còn là bóng đen cắt hình rõ rệt.
Bánh xe lăn chầm chậm trên đá xanh, cung nữ thái giám qua lại đều lặng lẽ tránh sang hai bên, chờ xe đi qua mới tiếp tục di chuyển.
Đỗ Lăng Xuân khép mắt, tay chống đầu, không biết nghĩ gì. Những ngày tháng thấp hèn nhất đời y trôi qua ở nơi đây, những ngày tháng hiển hách nhất cũng ở đây. Cùng với tỷ tỷ từng bước, từng bước trèo lên bậc thang trời ấy. Nhưng trong lòng vẫn không nói nên cảm giác vui sướng.
Họ đã đi rất cao, nhưng vẫn chưa đủ cao...
Đỗ Lăng Xuân chầm chậm mở mắt, bất giác phát hiện Công Tôn Trác Ngọc chẳng biết từ lúc nào đã ngồi xuống cạnh mình, tay cầm hai tờ giấy, ánh đèn chiếu vào tạo nên một quầng sáng mờ ảo, trông vô cùng chăm chú.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .