Chương 458 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

Chương 176

 

Hiện giờ có hai nghi vấn đang làm Công Tôn Trác Ngọc bận tâm.

Thứ nhất, nam tử chết kia rốt cuộc là ai?

Thứ hai, Đan Thu mất tích đã lâu rốt cuộc đang ở đâu?

Công Tôn Trác Ngọc nghĩ rằng vụ án này điều tra hẳn là khá nhọc nhằn, đối với một kẻ lười nhác như anh quả thật là một loại tra tấn, nhưng vừa nghĩ đến lời Đỗ Lăng Xuân nói rằng nếu tra ra chân tướng thì có thể vào kinh nhậm chức, anh lại tràn đầy hăng hái.

Anh cẩn thận lục soát một lần nữa căn phòng của Đan Thu, cuối cùng ở dưới đáy hộp trang sức phát hiện mấy tờ đơn thuốc, thấy không hiểu gì, liền gấp lại nhét vào tay áo, chuẩn bị đến y quán trong trấn để hỏi.

Giang Châu nơi này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nếu muốn ra khỏi thành nhất định phải có giấy thông hành của quan phủ. Đan Thu mất tích mới ba ngày, bất luận sống chết, người chắc chắn vẫn còn ở trong thành Giang Châu. Hơn nữa nàng mắc chứng đau tim, mỗi ngày đều phải uống thuốc, điều tra từng nơi một ắt hẳn sẽ tìm được manh mối.

Công Tôn Trác Ngọc vừa bước ra khỏi cửa, không biết nghĩ tới điều gì, lại quay vào, lấy từ trong ngăn kéo của Đan Thu một chiếc khăn tay của nam nhân. Nền vải xanh thẫm, góc dưới bên phải thêu một chữ "Toàn" nhỏ.

Toàn? Chẳng lẽ là Toàn trong Lôi Toàn?

Công Tôn Trác Ngọc ra khỏi cửa, thầm nghĩ ba ngày quả thật có chút gấp gáp, thấy Thạch Thiên Thu đang đứng canh bên ngoài, liền bước lên nói:

"Đại sư phụ, có chuyện này cần nhờ ngươi chạy một chuyến."

Thạch Thiên Thu: "Đại nhân cứ việc phân phó."

Công Tôn Trác Ngọc: "Theo lời gia đinh trong phủ nói, Lôi Toàn về Tĩnh Châu thăm thân, ngày trở về chưa rõ, ta lo rằng hắn về trễ sẽ không kịp để ta giao phó với Đỗ tư công."

Thạch Thiên Thu suy nghĩ một lát, đáp: "Chuyện này không khó, Tĩnh Châu không xa, ta cùng vài sư phụ khác đi một chuyến, dẫn Lôi Toàn về đây cho đại nhân thẩm vấn là được."

Họ có khinh công, tốc độ tất nhiên nhanh hơn nha dịch bình thường nhiều.

Công Tôn Trác Ngọc cười tươi như hoa, vui mừng nhảy nhót: "Vậy thì phiền các vị sư phụ."

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .