Chương 443 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Những người có năng lực luôn nhận được vô số lời mời gọi, chỉ tiếc phần lớn họ kiêu ngạo, không dễ dàng chịu khuất phục. Người thức thời như Công Tôn Trác Ngọc lại chẳng nhiều.
Hôm nay liên tục được Đỗ Lăng Xuân khen ngợi, Công Tôn Trác Ngọc cảm thấy tiền đồ mình sáng lạn, trong lòng vui sướng đến mức như muốn nhảy múa, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ điềm tĩnh: "Tư công quá khen rồi."
Đỗ Lăng Xuân thấy anh điềm đạm không kiêu ngạo, lại càng muốn lôi kéo, nhưng không muốn vội vàng, bèn mỉm cười: "Công Tôn đại nhân không cần khiêm tốn. Ta vẫn chưa cảm tạ lần trước được đại nhân chiêu đãi, hôm nào nhất định phải thiết yến mời ngài, mong rằng đừng từ chối."
Nói xong, buông màn xe xuống, dặn: "Đi thôi."
Thị vệ đánh xe nghe vậy liền vung roi, trong đêm tối phát ra tiếng "vút" chói tai, điều khiển xe ngựa rời khỏi. Theo sau là một đội vệ binh áo giáp sáng loáng, thắt đai lưng kiếm, khí thế lạnh lùng.
Công Tôn Trác Ngọc nghĩ thầm đúng là oai phong, vừa lên xe ngựa vừa nói với Thạch Thiên Thu: "Đại sư phụ, hoàng đế ra ngoài cũng chỉ đến thế này thôi nhỉ?"
Thạch Thiên Thu liếc nhìn Đỗ Lăng Xuân và đoàn người dần khuất bóng, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên các hộ vệ, rồi kết luận: "Đều là cao thủ hàng đầu."
Công Tôn Trác Ngọc ghen tị kiểu ra ngoài phô trương như vậy, bèn nói với vẻ hàm súc: "Đời người được vậy, còn cầu gì hơn."
Thạch Thiên Thu lại khẽ cười: "Đại nhân, đây không phải chuyện tốt gì."
Người muốn giết Đỗ Lăng Xuân nhiều hơn cả kẻ muốn giết hoàng đế.
Đáng tiếc Công Tôn Trác Ngọc vẫn chưa hiểu đạo lý này: "Nắm quyền lớn, được người hầu kẻ hạ, danh chấn thiên hạ, rõ ràng là phúc lớn trên đời."
Thạch Thiên Thu biết rõ tính cách anh, nói thêm cũng vô ích, chỉ lắc đầu, im lặng đánh xe rời khỏi phủ tri phủ.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .