Chương 28 - hiên ngoại 3 - Yêu Thầm Sư Huynh

(Phiên ngoại 3)

Năm ta hai mươi mốt tuổi, bánh bao sữa cũng đã trưởng thành rồi. Bà cô nhỏ luôn nghĩ rằng ta có tình cảm với sư phụ và thường xuyên thuyết phục ta hồi tâm chuyển ý. Đôi khi, ta muốn cạy đầu muội ấy ra để xem suy nghĩ bên trong của muội ấy rốt cuộc là gì.

Tóm lại, muội ấy đã nhắc nhở ta, ta nên thích một người, và muội ấy cũng đã đến tuổi biết yêu rồi.

Nhưng thích là cái gì? Muội ấy đỏ mặt như thiếu nữ hoài xuân nói: “Thích là không thể kiềm chế mà nhìn người đó, trong lòng luôn tràn ngập hình bóng của người đó. Khi ở bên cạnh người đó, tim đập nhanh hơn, còn khi xa cách, thì trong lòng lại khắc khoải nhớ thương. Và điều quan trọng nhất, nếu huynh thực sự thích người đó, chắc chắn huynh sẽ muốn hôn người đó.”

Nghe xong, ta nhớ đến việc muội ấy cứ một câu sư phụ hai câu sư phụ, tim ta dần chùng xuống. Trong ngực dâng lên một cảm xúc vừa chua vừa chát, nó tiếp tục giày vò ta, khiến ta mất kiểm soát.

Vì vậy, một ngày nọ, dưới gốc cây đào muội ấy thích nhất, muội ấy ngủ quên đỏ cả mặt. Ta nhẹ nhàng cúi xuống, đặt lên môi muội ấy một nụ hôn. Hoa đào rơi rụng theo gió, hòa trong hương thơm dịu dàng, và trong hơi thở của muội ấy, ta cảm nhận được nhịp đập của trái tim mình, từng nhịp từng nhịp, kêu như tiếng trống.

(HOÀN)