Chương 12 - Nỗ Lực và Nhận Thức - Yêu Thầm Sư Huynh
12.
Không nói thì không nói, làm người phải không ngừng cố gắng hoàn thiện bản thân.
Ta lang thang khắp Minh phủ, thử đi thử lại pháp khí của sư phụ, nhưng vẫn không phát hiện ra được một chút yêu khí, thậm chí là m//a khí nào.
Sư huynh cũng rất nỗ lực, vẽ một đống bùa trừ yêu rồi đi tìm Minh Dao. Hai người đứng ở hành lang trò chuyện, cô nàng kia đỏ mặt, dịu dàng, nho nhã.
Mở to mắt, mở to mắt ra đi! Bây giờ ta chỉ muốn chọc thủng đôi mắt chó của sư huynh, sư muội bên cạnh đáng yêu động lòng người như vậy, mà lại phải ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt.
Sư huynh hình như nhận ra ánh mắt giận dữ của ta, quay đầu lại, tầm nhìn xuyên qua mấy cây cột rồi rơi trên người ta.
Giờ mới chú ý đến ta? Muộn rồi!
Ta giơ tấm bùa trong tay lên khoe khoang, nhìn thấy chưa, chính tay sư phụ vẽ đấy, có thể giữ chút đạo đức nhân phẩm của nam nhân không, đừng học đòi kiểu tam thê tứ thiếp được không? Lần này huynh ấy thờ ơ, quay đầu lại mỉm cười với mỹ nhân.
Hả?
Không phải chứ, huynh ấy thực sự thích Minh Dao ư?
Tâm trạng của ta thật khó tả, không biết nên khóc hay nên cười. Xu hướng tính dục của sư huynh dường như đã được ta vặn thẳng lại một chút rồi, nhưng huynh ấy thích kiểu hay e thẹn à?
Không nói thì không nói, làm người phải không ngừng cố gắng hoàn thiện bản thân.
Ta lang thang khắp Minh phủ, thử đi thử lại pháp khí của sư phụ, nhưng vẫn không phát hiện ra được một chút yêu khí, thậm chí là m//a khí nào.
Sư huynh cũng rất nỗ lực, vẽ một đống bùa trừ yêu rồi đi tìm Minh Dao. Hai người đứng ở hành lang trò chuyện, cô nàng kia đỏ mặt, dịu dàng, nho nhã.
Mở to mắt, mở to mắt ra đi! Bây giờ ta chỉ muốn chọc thủng đôi mắt chó của sư huynh, sư muội bên cạnh đáng yêu động lòng người như vậy, mà lại phải ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt.
Sư huynh hình như nhận ra ánh mắt giận dữ của ta, quay đầu lại, tầm nhìn xuyên qua mấy cây cột rồi rơi trên người ta.
Giờ mới chú ý đến ta? Muộn rồi!
Ta giơ tấm bùa trong tay lên khoe khoang, nhìn thấy chưa, chính tay sư phụ vẽ đấy, có thể giữ chút đạo đức nhân phẩm của nam nhân không, đừng học đòi kiểu tam thê tứ thiếp được không? Lần này huynh ấy thờ ơ, quay đầu lại mỉm cười với mỹ nhân.
Hả?
Không phải chứ, huynh ấy thực sự thích Minh Dao ư?
Tâm trạng của ta thật khó tả, không biết nên khóc hay nên cười. Xu hướng tính dục của sư huynh dường như đã được ta vặn thẳng lại một chút rồi, nhưng huynh ấy thích kiểu hay e thẹn à?