Chương 7 - XÉ NÁT MẶT NỮ CHÍNH THÍCH TRÓI BUỘC ĐẠO ĐỨC

“Thẩm Bạch tôi có lỗi với con gái mình mười tám năm, vất vả lắm mới có cơ hội tìm được con bé, tôi còn chưa kịp nâng niu trong lòng bàn tay, ông lấy đâu ra cái gan vừa rồi nói những lời đó với con bé!”

“Nhà họ Thẩm chúng tôi không thiếu tiền, những gì Dao Dao nợ nhà trường, Thẩm Bạch tôi sẽ trả đủ từng xu một cho các người, từ nay về sau con gái tôi không nợ các người thứ gì nữa.”

“Con gái của Thẩm Bạch tôi, con bé muốn đi đâu thì đi, tôi xem xem ai dám cản!”

Hiệu trưởng Mã nghe thấy câu này không khỏi phấn khích lộ vẻ tán thưởng, chớp thời cơ đưa đơn xin chuyển trường đến tay bố Thẩm, nhìn bố Thẩm không nói hai lời ký tên, ông ấy cười như sắp nở hoa.

Ông ấy vỗ vai tôi khen ngợi: “Quả nhiên là bố con ruột thịt, tính cách không rề rà của em và bố em con đúng là đúc ra từ một khuôn!”

“Được, thầy thích lắm!”

Cười chết mất!

Trận vả mặt này, tôi cũng rất thích!

Thế cục một lần nữa đảo ngược, có người vui mừng nhưng cũng có người buồn phiền.

Hiệu trưởng Phương cả người ngã phịch xuống ghế, vẻ mặt đầy chán nản.

Không giữ được mầm non, lại còn đắc tội với bố tôi, những khoản đầu tư đã bàn bạc trước đó e là cũng phải đổ sông đổ bể rồi!

Bố tôi hừ lạnh một tiếng, kéo tôi đi ra khỏi phòng hiệu trưởng.

4.

Hiệu trưởng Mã làm việc cũng rất nhanh chóng, gần như ngay trong ngày đã giúp tôi làm xong thủ tục nhập học.

Mặc dù việc chuyển học bạ vẫn còn hơi rắc rối nhưng với mối quan hệ của hiệu trưởng Mã thì hẳn là không thành vấn đề.

Ngày hôm sau, cô Vương dẫn tôi chuyển đến lớp trọng điểm do cô ấy phụ trách, giống như cô ấy đã nói, tất cả các bạn học trong lớp này đều rất thân thiện, cả lớp ấm áp như một gia đình, không đến ba ngày tôi đã hòa nhập hoàn toàn.

Khoản đầu tư mà trước đây bố tôi nể mặt nguyên chủ định quyên góp cho trường số 4 cũng đổ sông đổ bể, thân phận tiểu thư nhà họ Thẩm bị thất lạc mười tám năm của tôi cũng bị bại lộ hoàn toàn.

Mặc dù nhà trường hết lần này đến lần khác bịt miệng mọi người về lý do Tập đoàn Thẩm thị rút khoản tiền quyên góp lần này nhưng cuối cùng vẫn bị truyền ra ngoài.

Hiệu trưởng Phương tức giận đến mức ốm mất mấy ngày, một bụng tức không có chỗ phát tiết, cuối cùng chỉ có thể trút hết lên đầu thủ phạm gây ra chuyện này là Lữ Hiểu Đồng.

Nghe nói vì sợ lại xảy ra chuyện tương tự, Lữ Hiểu Đồng đã bị nhà trường xử lý rất nghiêm khắc với lý do phá hoại phong khí trường học, vi phạm nội quy nhà trường.

Suất tuyển thẳng chắc chắn cũng không còn liên quan đến cô ta nữa, thậm chí cả hình thức kỷ luật cũng phải ghi vào hồ sơ, theo cô ta cả đời.

Đặng Hàng bị bãi nhiệm chức vụ chủ nhiệm khối, lớp trọng điểm trên tay cũng được giao cho giáo viên khác, có lẽ trước khi nghỉ hưu sẽ không còn liên quan đến việc đánh giá chức danh nữa.

Tôi vốn tưởng rằng chuyện này đã tạm lắng nhưng chưa đầy mấy ngày, trên mạng bắt đầu lan truyền điên cuồng đoạn video hôm đó Lữ Hiểu Đồng nhảy lầu uy hiếp tôi nhường suất tuyển thẳng.

Cũng không biết là bạn học đầu đất nào nhân lúc hỗn loạn đã lén quay đoạn video này, còn đăng lên mạng.

Tóm lại, đoạn video này gần như lập tức gây sốt trên mạng.

Để giúp đông đảo cư dân mạng hiểu rõ tình hình, không ít cư dân mạng biết chuyện đã đăng tải nguyên nhân hậu quả của sự việc này, cũng như thân thế gian truân của tôi.

Những giang cư mận đã sớm chứng kiến đủ mọi loại kỳ hoa dị thảo, đương nhiên là lập tức nhìn rõ bản chất của sự việc, mắng cô gái chính trong video là Lữ Hiểu Đồng đến mức không còn manh giáp.