Chương 5 - Vòng Tay Gọi Hồn

“Vũ Nghiên, tớ hình như bị ma đưa lối rồi…” Tôi cố kìm nén nỗi sợ hãi trong lòng, diễn đạt rõ ràng hết mức có thể.

“Về nhà, về lại 2203! Đừng đi thang máy, dùng cầu thang bộ!”

Bốn bề tĩnh lặng và kỳ dị. Lúc này, chỉ có trong thang máy là còn ánh sáng, nhưng Vũ Nghiên lại bảo tôi không được đi thang máy.

Tôi cố gắng vượt qua nỗi sợ hãi, bắt đầu đi xuống từ tầng 30. Giọng của Vũ Nghiên trong điện thoại vẫn ngắt quãng, còn đèn pin trên điện thoại của tôi cũng lúc sáng lúc tắt.

Khi tôi còn chẳng biết mình đã xuống được bao nhiêu tầng, thì đột nhiên một giọng nói vang lên từ cầu thang.

“Tiểu Tình.”

Tôi chiếu đèn về phía trước, phát hiện Giang Minh đang đứng đợi ở cửa thang máy. Lúc này tôi mới nhận ra, mình đã quay lại tầng 22.

“Tiểu Tình, em đi đâu thế?” Giọng Giang Minh mang chút trách móc, nhưng sự xuất hiện của anh ta trong bóng tối lại như một tia hy vọng với tôi.

Vũ Nghiên nói đúng, tôi không thể cố gắng chạy ra ngoài nữa. Phải nhanh chóng tìm được di vật của vợ cũ Giang Minh.

4.

Về đến nhà, tôi viện cớ cơ thể không khỏe rồi lập tức trở về phòng.

Tôi bảo Giang Minh nửa tiếng sau hãy gọi tôi ra. Bình thường anh ta rất chiều theo ý tôi, và hôm nay cũng không ngoại lệ.

Tôi có nửa tiếng để tìm ra di vật của vợ cũ anh ta, một tấm gương, và ba nén nhang.

Qua điện thoại, Vũ Nghiên giải thích rằng, Giang Minh và mẹ anh ta đã mời một thầy pháp đến lập trận pháp chiêu hồn này. Mục đích là chuyển dời o.án h.ận của người phụ nữ kia đối với Giang Minh và mẹ anh ta sang cho tôi.

Nếu tôi đeo chiếc vòng này mà c.hết, linh hồn của người phụ nữ từng nhảy lầu sẽ nghĩ rằng Giang Minh đã c.hết.

Tôi bị bọn họ dụ đến đây để làm vật hiến tế.

Nếu không phải vì gọi video với Vũ Nghiên và vô tình để lộ chiếc vòng ngọc, có lẽ giờ này tôi vẫn còn bị che mắt, đến c.hết cũng chẳng biết âm mưu này!

Căn phòng này quay về hướng Đông Nam. Tôi lần lượt lục tung vài cái tủ quần áo, và quả nhiên, bên trong có quần áo của phụ nữ.

Vậy nên, vợ cũ của Giang Minh từng sống chính tại căn phòng này!

Cô ấy từng sinh con gái ở đây, rồi cũng t.rầm c.ảm tại nơi này, sau đó nhảy xuống từ tầng 22.

Không hiểu sao, lòng đồng cảm của tôi vào khoảnh khắc này bỗng dâng trào mạnh mẽ.

Suy cho cùng, cô ấy cũng chỉ là một người phụ nữ đáng thương mà thôi.

Tôi chỉ ngần ngại trong chốc lát rồi lập tức bắt tay vào hành động.

Vũ Nghiên nói, tôi phải mặc quần áo của vợ cũ anh ta và thắp ba nén nhang.