
Vị Cứu Tinh
Tôi và Chu Tích yêu nhau năm năm, nhưng anh ta chưa bao giờ đề cập đến chuyện kết hôn.
Bạn bè khuyên anh ta nên biết trân trọng, Chu Tích lại cười nhạo:
“Yêu nhau năm năm, ăn nằm cũng chán chê mê mỏi rồi, cưới cô ta thì còn gì thú vị nữa?”
Anh ta thậm chí còn nói với tôi:
“Em cũng có thể thử với những người đàn ông khác, anh không quan tâm đâu.”
Về sau, anh ta nghe bạn bè nói rằng tôi đang bị một em trai cơ bụng sáu múi theo đuổi đến muốn tránh cũng không nổi.
Chu Tích không tin, chỉ đáp lại:
“Cô ta đang chơi trò chơi mèo vờn chuột thôi, chỉ cần tôi ngoắc ngón tay một cái, cô ta sẽ quay về bên tôi ngay.”
Rồi sau đó, video quay lại khung cảnh lễ cưới của tôi hot rồi, Chu Tích cuối cùng cũng thấy chết mà sợ.
Anh ta khóc đến mức hai mắt đỏ ngầu, đứng trong cơn mưa tầm tã cầu xin tôi cho anh ta một cơ hội nữa.
“Trông thảm hại thế, chị không định mời anh ta đến uống một ly rượu mừng sao?”
Trầm Hựu ôm tôi đến bên cửa sổ:
“Không...”
Trong tiếng nức nở đứt quãng của tôi, hắn nhẹ nhàng hôn lên má tôi, mỉm cười mãn nguyện.
“Chị ngoan quá đi mất.”
“Yêu chị nhất trên đời.”
Bình luận