Chương 11 - Vì Cứu Ca Ca Leo Lên Long Sàng

“Sẽ không đâu, ta còn mang cho ngươi rất nhiều y phục mới, mau thử xem.”

 

Ta nói rồi tiến tới cởi áo choàng của công chúa.

 

Công chúa liên tục lùi lại.

 

Ta từng bước ép sát.

 

Trong lúc đẩy qua đẩy lại, tay ta vô tình chạm đến n.g.ự.c của công chúa.

 

A này... Công chúa có vẻ dinh dưỡng hơi kém nhỉ.

 

Công chúa cười gượng hai tiếng để xua tan sự ngượng ngùng.

 

Ta nắm lấy tay nàng, trấn an: “Không sao đâu, ăn nhiều đu đủ sẽ tốt lên thôi.”

 

Công chúa bật ra một tiếng cười không tự chủ.

 

“Thật đấy, trước đây ta cũng giống như ngươi, ngươi nhìn ta bây giờ xem, có phải rất quyến rũ không?”

 

“Ngươi sờ thử xem, có phải cảm giác rất tốt không?”

 

Ta kéo tay công chúa lên để nàng tự mình kiểm chứng nhưng nàng ấy lập tức giật mình, rụt tay lại như bị điện giật.

 

Ôi, công chúa đúng là không thoải mái với chuyện này.

 

Cả hai đều là nữ nhi, có gì mà phải thẹn thùng chứ?

 

Một hồi lâu sau, công chúa mới lấy lại tinh thần.

 

“Tẩu tẩu, vì sao lại bảo hoàng huynh triệu ta vào cung? Có hoàng huynh bên cạnh chưa đủ sao?”

 

Ta lắc đầu: “Công chúa, ngươi còn nhỏ, ngươi chưa hiểu đâu.”

 

Công chúa có chút xúc động: “Ngươi không nói, làm sao ta hiểu được?”

 

“Hơn nữa ta... ta không còn nhỏ nữa.”

 

Ta cảm thấy chua xót: “Hoàng huynh của ngươi có người trong lòng rồi nhưng người đó không được thế tục chấp nhận.”

 

Công chúa tỏ ra rất tò mò: “Hoàng huynh của ta có người trong lòng thì liên quan gì đến thế tục?”

 

“Ai, đây là bí mật. Công chúa, ngươi biết càng ít thì càng tốt cho ngươi.”

 

“Hoàng huynh của ngươi cũng có những nỗi khổ riêng.”

 

Công chúa rất băn khoăn nhưng nàng ấy không hỏi thêm, chỉ nhìn ta với vẻ kỳ lạ.

 

Ta hiểu rằng những chuyện này quá mức để nàng hiểu hết lúc này.

 

Sau khi công chúa vào cung, ta ngày ngày chạy sang Phù Dung Điện.

 

Có thể thấy, công chúa và ta rất hợp nhau.

 

Ta có món gì ngon thứ gì đẹp đều mang đến cho nàng ấy, còn nàng ấy thì luôn dịu dàng cười với ta.

 

Từ khi có công chúa làm bạn, Hoàng Thượng ít khi xuất hiện.

 

Không sao cả.

 

Hắn tìm ca ca của ta, ta tìm muội muội của hắn.

 

Chúng ta xem như vẫn giữ một loại gắn kết, mỗi người theo một hướng.

 

Về sau, tất cả chúng ta vẫn là người một nhà, sống yên vui bên nhau, cả nhà đại hỷ.

 

10

 

Hôm nay, ta dẫn theo Tiểu Thúy đi hái những cánh hoa tươi mới, còn mang theo một vò rượu đào thượng hạng, định cùng công chúa vừa uống vừa tắm.

 

Nghe nói Đức phi và Hiền phi thường hay cùng nhau tắm, nghĩ thôi đã thấy ấm áp.

 

Không ngờ công chúa nói thế nào cũng không chịu tắm chung, chỉ đứng bên cạnh giúp ta thêm nước và đưa khăn tắm.

 

Thật là, ta đâu có cười nhạo n.g.ự.c nàng ấy nhỏ như màn thầu đâu chứ.

 

Uống vài chén rượu đào vào, ta bắt đầu thấy lâng lâng.

 

Trước mắt dần hiện ra bóng dáng mờ mờ, lá gan của ta cũng lớn hơn, ta liền nắm lấy tay công chúa mà kéo về phía mình.

 

Công chúa không tránh kịp, chỉ đứng cứng đờ nhìn ta.

 

Ta tiến sát lại gần, thừa lúc nàng ấy chưa kịp phản ứng, kéo luôn khăn che mặt của nàng ấy xuống.

 

Thì ra vết thương của công chúa đã lành từ lâu.