Chương 3 - Vật Tế Trong Đêm Tối

🔥 Mời bạn theo dõi page Đậu Xanh Rau Má để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

11

 

Nửa đêm, có hai giọng nói thì thầm to nhỏ trước cửa gian phòng phía Tây.

 

“Mẹ, có được không đấy?”

 

“Không thành vấn đề! Mẹ bỏ lượng t.h.u.ố.c gấp đôi, đến một con lợn rừng cũng lăn quay ra đất!”

 

“Con sợ cái gì! Cô ta chỉ là một đứa con gái. Cho dù tỉnh lại , có hai người chúng ta ở đây, cô ta có mọc cánh cũng khó mà bay!”

 

“Két” một tiếng, cửa phòng tôi bị đẩy ra .

 

Lục Hạo và mẹ hắn mò mẫm rón rén đi vào .

 

Ngay khi sắp chạm vào bóng người trên giường, Lục Hạo đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó nhỏ xuống mu bàn tay.

 

Tí tách tí tách, càng lúc càng nhỏ nhiều hơn.

 

Hắn nói nhỏ: “Mẹ, không phải mới thay ngói sao ? Sao lại dột mưa thế này ?”

 

Mẹ Lục Hạo: “Nói bậy, hôm nay làm gì có mưa? Con hành động nhanh nhẹn lên chút!”

 

Ngay sau đó, tốc độ nhỏ giọt trên đầu ngày càng nhanh hơn, rơi đầy đầu đầy mặt hắn .

 

Hắn vô thức ngẩng đầu lên nhìn .

 

Chỉ thấy một xác nữ không đầu đang treo trên chiếc đèn chùm trên trần nhà.

 

Cơ thể khẽ đung đưa, giống như đang chơi xích đu.

 

Thứ nhỏ xuống chính là m.á.u chảy ra từ phần cổ bị cắt đứt.

 

“Á!”

 

“Cứu mạng với mẹ ơi!”

 

Lục Hạo lăn lê bò toài trốn ra sau lưng mẹ hắn .

 

Mẹ hắn nhìn theo hướng hắn chỉ lại chẳng thấy gì cả, vỗ hắn một cái, cười mắng: “Cái thằng nhát gan này , làm gì có cái gì?”

 

Lục Hạo nhìn kỹ lại , quả thực chẳng có gì cả. Hắn thầm nghĩ hẳn là do mình hoa mắt rồi .

 

Hắn thở phào nhẹ nhõm, cầm lấy sợi dây thừng trong tay, một lần nữa tiến lại bên giường.

 

“Mẹ, mẹ đừng lục nữa, hai mẹ con mình trói cô ta lại trước đã !”

 

Ngay sau đó phía sau lưng hắn truyền đến tiếng bước chân, một cơ thể nặng nề đè sụp lên lưng hắn .

 

Lục Hạo bất lực nói : “Mẹ à , mẹ mệt thì về phòng trước đi , con làm một mình cũng được .”

 

Mẹ hắn ở phía chếch đằng trước vẫn đang lục lọi vali của tôi , trả lời vọng lại : “Không sao , mẹ không mệt. Trong vali con ranh này nhiều đồ tốt lắm!”

 

Lục Hạo toát mồ hôi lạnh toàn thân .

 

Hắn từ từ quay đầu lại , vừa vặn nhìn thấy với một đoạn cổ m.á.u me be bét.

 

“Á á á!”

 

Hắn gào lên xé họng, dùng hết sức bình sinh hất văng thứ trên lưng xuống rồi vội vàng lăn lộn bò bằng cả tay và chân ra cửa.

 

Lúc này , trong bóng tối đột nhiên vươn ra một đôi tay, túm chặt lấy cổ chân hắn …

 

Lại là một tràng tiếng kêu khóc quỷ khốc thần sầu.

 

Lục Hạo như kẻ điên cuồng đạp loạn xạ.

 

Trong chốc lát, trong phòng vang lên tiếng thở dốc ồ ồ và tiếng kêu t.h.ả.m thiết liên miên không dứt.

 

“Tách!”

 

Đèn lớn trong phòng bật sáng.

 

Toàn bộ căn phòng được chiếu sáng rõ mồn một.

 

Tôi thong dong ngồi trên giường hỏi: “Hai người đang chơi trò gì thế?”

 

12

 

Mặt mày Lục Hạo trắng bệch, tinh thần mất kiểm soát, la lớn: "Ma! Có ma!"

 

Tôi cười cười : "Ma hả? Ma ở đâu ?"

 

Lúc này hắn cũng tỉnh táo lại .

 

Hắn cúi đầu nhìn , hóa ra người đang nắm chân hắn chính là mẹ hắn .

 

Mà mẹ hắn đã bị hắn đạp cho hôn mê bất tỉnh rồi .

 

Tôi tốt bụng nhắc nhở hắn mau đi tìm bác sĩ cho mẹ hắn , coi chừng bà bị đạp đến chấn động não.

 

Hắn hoảng sợ nhìn tôi , không nói một lời cõng mẹ mình chạy ra ngoài.

 

Trước khi hắn ra khỏi phòng, tôi nói : "Xem ra anh không chỉ ngáy to, mà còn mộng du nữa."

 

" Tôi trị mộng du giỏi nhất đấy. Lần sau tái phát, nhớ tìm tôi nhé!"

 

Đáp lại tôi là tiếng cửa phòng đóng sầm lại thật lớn.

 

Tôi nhướng mày, phẩy tay về phía khoảng không :

 

"Ngoan, ngủ tiếp đi ."

 

13

 

Tôi vốn dĩ dậy sớm, không ngờ lại có người còn dậy sớm hơn tôi .

 

Nhưng tôi nghĩ có lẽ là họ thức trắng cả đêm không ngủ.

 

Lục Hạo và mẹ hắn đang thì thầm to nhỏ gì đó, thấy tôi ra thì lập tức im bặt.

 

Trước đó đã nói rồi , da mặt Lục Hạo rất dày.

 

Có lẽ là được di truyền từ mẹ hắn .

 

Khuôn mặt mẹ hắn bầm tím, vẫn thản nhiên như không có chuyện gì mà hỏi han tôi tối qua ngủ có ngon không .

 

Cứ như thể người đêm qua lẻn vào phòng tôi "trộm cắp không phải là họ vậy .

 

Nhưng điều thú vị nhất là, sau sự kiện "ma quỷ" đêm qua rõ ràng hai mẹ con họ đã có chút sợ hãi khi gặp tôi .

 

Tuy nhiên, mẹ hắn lại đặc biệt nhiệt tình bảo hắn dẫn tôi đi tham quan khắp nơi.

 

Chuyện bất thường ắt có quỷ! 

 

Ý đồ tính kế tôi quá rõ ràng.

 

Nhưng tôi vốn dĩ " có mục đích riêng", đằng nào cũng phải đi thăm dò ngôi làng, thong thả tham quan công khai chẳng phải tốt hơn sao ?

 

Đi vòng quanh cả buổi sáng, tôi cũng đã nắm sơ qua tình hình về ngôi làng này .

 

Chỉ có bốn góc làng toát ra âm khí là Lục Hạo không dẫn tôi đến.

 

Hắn nói : "Mấy chỗ đó là khu vực cấm của làng, bình thường không ai được đến. Nếu em tò mò, ngày mai lúc tế Tổ Thần anh dẫn em đi .

 

" Nhưng hôm nay anh có thể đưa em đi thăm tượng Tổ Thần."

 

Nói xong, trong mắt hắn thoáng qua một tia hả hê.

 

Tôi khẽ cong môi.

 

Mục đích chính đến rồi !

 

Hắn dẫn tôi đi lòng vòng lâu như vậy là để dụ tôi đến chỗ pho tượng.

 

Vừa lúc trùng với ý định của tôi .

 

Tôi không vạch trần trò lặt vặt của hắn liền đi theo hắn đến trước pho tượng đá khổng lồ.

 

Hôm qua thời gian quá ngắn, tôi mới chỉ kịp nhìn lướt qua.

 

Hôm nay nhìn kỹ lại phát hiện pho tượng đá này sống động như thật.

 

Lông trên người đều có thể thấy rõ từng sợi.

 

Không biết thứ tà vật này đã nuốt chửng bao nhiêu linh hồn cô gái vô tội mới có thể được nuôi dưỡng tốt như vậy .

 

Thật đáng c.h.ế.t!

 

"Cạch cạch..."

 

Pho tượng đá đột nhiên phát ra một tiếng động.

 

Tôi vô thức ngẩng đầu lên, vừa vặn đối diện với một đôi mắt phát ra ánh sáng vàng.

 

"Uỳnh!"

 

Đầu óc tôi trong nháy mắt trở nên trống rỗng, có thứ gì đó từ trong cơ thể tôi không ngừng bị hút ra ...

 

14

 

Nó đang hút âm khí trong cơ thể tôi .

 

Tôi cười lạnh một tiếng.

 

Thật tham lam không đợi được đến ngày mai à !

 

Lợi ích của cô nương đây đâu dễ chiếm như vậy ?

 

Hai mắt tôi đột nhiên mở lớn phát ra hồng quang rực rỡ, nhìn thẳng vào đôi mắt âm tà kia .

 

"Rắc rắc rắc rắc..."

 

Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)