Chương 5 - Vả Mặt Thằng Bạn Trai Khốn Nạn

Rất nhanh, anh ta lại chuyển tiền cho tôi từ một số tài khoản khác, sau đó anh ta gọi cho tôi, tôi nghe máy, giọng anh ta lộ rõ vẻ sốt ruột: “Tiêu à, lúc nãy anh chuyển cho em hai vạn rồi, em thấy chưa?”

Tôi: “Ý anh là gì? Hai vạn mà cũng đủ nhét vào kẽ răng à?”

Anh ta: “Chuyện là thế này, tiền của chồng đều gửi tiết kiệm hết rồi, hơn nữa thẻ lại ở chỗ mẹ anh, thế này nhé, chồng hứa với em, em lấy năm trăm vạn trước làm tiền đặt cọc, còn lại chồng lo liệu có được không?”

“Đừng chồng chồng nữa, hóa ra anh định chỉ đưa hai vạn rồi vừa mua nhà vừa cưới vợ à, Trần Tiến, bạn thân tôi nói anh đang muốn ăn hết của hồi môn nhà tôi, tôi còn không tin, không ngờ anh lại thật sự đối xử với tôi như vậy.”

Tôi giả vờ buồn bã, giọng tôi run run, sau đó tôi cúp máy ngang.

Trên camera giám sát, Trần Tiến lại nhảy dựng lên như thằng nqu dẫm phải phân.

13.

Tôi rất chắc chắn anh ta không lấy ra được năm trăm vạn nhưng tôi chắc chắn phải vắt kiệt anh ta đến đồng cuối cùng, coi như tiền thuê biệt thự anh ta ở vậy.

Hôm sau, Trần Tiến không biết từ đâu lại kiếm được thêm năm vạn chuyển vào thẻ của tôi.

Lần này giọng điệu trong điện thoại của anh ta cũng dịu dàng hơn nhiều: “Vợ yêu, đừng giận nữa được không, em đang ở đâu thế, chồng nhớ em quá.”

Trên camera giám sát, bạn thân của anh ta đến, còn dẫn theo bạn gái, điều này sớm hơn một tháng so với kiếp trước.

Có lẽ trong năm vạn này cũng có một phần của bạn thân anh ta, tôi nhìn thấy vẻ tham lam của bọn họ, khóe môi khẽ cong lên: “Tôi đang ở nhà dì ruột bên nước ngoài, dự định hai tháng nữa mới về, thế này nhé, tôi cũng không làm khó anh, nếu trong thời gian này anh có thể kiếm được một trăm vạn chuyển vào thẻ của tôi, tôi sẽ đồng ý cùng anh mua nhà mới cho việc kết hôn, nếu không thì thôi.”

14.

Sau khi cúp điện thoại, Trần Tiến lại mở miệng thối của anh ta ra chửi mắng tôi bằng những từ ngữ dơ bẩn, đã thế anh ta còn ném mạnh cái bình hoa trên bàn xuống đất, ngoài mấy câu từ như tiện nhân con đĩ này nọ thì không có gì mới cả, còn ảo tưởng chờ đến khi kết hôn sẽ sai xử tôi, đày đọa tôi, bắt tôi làm theo ý anh ta, kêu tôi quỳ xuống như chó liếm chân vẫy đuôi với anh ta thế này thế nọ.

Người bạn thân kia của anh ta còn nói: “Trần Tiến à, cậu làm vậy không được nha, cậu nhìn bạn gái tôi nghe lời cỡ nào này, còn cô bạn gái của cậu nữa, nghĩ sao mở miệng đòi năm trăm vạn vậy, đúng là ảo tưởng.”

Tôi trợn mắt khinh thường, Trần Tiến muốn ăn dọng hết của cải nhà tôi, còn muốn mạng tôi, tôi muốn lấy năm trăm vạn của anh ta mà không thể à?

Nhiệt độ cực cao vẫn đang tăng không ngừng, Vân Nam vẫn còn ổn, còn chỗ cũ tôi ở chắc cũng phải vượt qua năm sáu mươi độ rồi, bên này nhiều nhất chỉ bốn mươi độ, hơn nữa còn thường xuyên có trời mưa.

Ba ngày sau đó, nhiệt độ đôi chỗ ở thành thị phía Nam đã lên đến

sáu mươi độ, cơ bản đã tiến vào trạng thái ngưng tăng, nhưng với nhiệt độ này thì con người không có cách nào đi ra ngoài vào ban ngày, mặt đất như cái chảo lửa khổng lồ nuốt trọn những ai dám đặt chân ra đường. Nếu ai dám đi ra thì làn da của họ sẽ trở thành màu đỏ mà mắt thường có thể thấy, tùy theo đó là cảm giác đau rát do bị phỏng mang tới, thịt người giống như thịt nướng vậy, tỏa ra mùi thơm mê người, hoặc mùi cháy khét.

Chính phủ đã phát hành biên bản thông báo mới nhất để những người không còn cách nào sẽ phải tiến về tầng hầm gần nhất, nơi mà chính phủ đã thiết lập cơ sở phục vụ phân phát đồ đạc cá nhân cần thiết.

15

Bạn của bố tôi gọi cho tôi một cuộc điện thoai, chú ấy nói rằng phía chính phủ đã có phương án đối mặt rồi, cảm ơn tôi đã cho lời cảnh báo khá sớm để mọi người kịp chuẩn bị, nói tôi đã ra sức giúp đỡ khá lớn.

Tôi cũng đã thấy tin tức, những vùng thành thị có địa thế thấp đã có nhân viên được ban ngành của chính phủ phân phối, giúp đỡ người dân tiến về những nơi có địa thế cao, nhiệt độ thấp hơn.