Tựa Bóng Trăng Tàng

Người Qua Đường

Đang theo dõi

3

Số truyện

362

Theo dõi truyện

953

Trailer/ Văn án :
Tên truyện : TỰA BÓNG TRĂNG TÀN
Tiêu Mộng Dy
Couple : Bs - chủ tiệm hoa.

Ba Thảo bỏ đi từ lúc Thảo còn trong bụng mẹ, từ đó hai mẹ con sống nương tựa vào nhau ở một vùng quê nghèo. Mẹ Thảo phải làm đủ thứ việc để nuôi Thảo lớn, đến khi Thảo học hết cấp ba mẹ Thảo trở bệnh, từ lao lực chuyển đến nặng. Được bác sỹ cho biết bà bị bệnh tim phải phẫu thuật mới khỏi, Thảo quyết định nghỉ học đưa mẹ lên thành phố chữa bệnh.

Ngày đầu tiên Thảo đi xin việc làm đã bị người ta lừa vào quán bar bưng bê rượu. Thảo không quen với môi trường phức tạp này nhưng vì bản thân đang cần tiền nên đành miễn cưỡng làm liều.

Ông khách ngước nhìn Thảo, đoán ngay Thảo là gái quê. Trong lòng liền có hứng thú gạ gẫm.

– Em xinh đẹp, em mới vào đây làm ư?

An Thảo lặng lẽ gật đầu cũng vừa liếc mắt nhìn ông ta một cách dè chừng, sau đó nhanh tay đặt chai rượu vang xuống bàn rời đi. Vì linh tính cho Thảo thấy trong ánh mắt của ông ta chứa đựng một gian tà, lòng Thảo thấy hơi bất an.

Thảo gấp gáp quay đi bàn tay chớp nhoáng lão kéo mạnh Thảo lại, khiến toàn thân Thảo bị rơi xuống ngay trên đùi lão. Thịt da va chạm lão háo hức ôm siết Thảo như thèm thuồng.

– Nhìn em xinh tươi như vậy, đêm nay hãy ở bên cạnh anh nhé!

Vừa nói lão hấp tấp luồn tay vào váy Thảo sờ nắn cặp đùi non đang phô bày. Một khắc Thảo bật dậy đẩy lão, còn tát thẳng một bạt tai. Cả đám bạn rượu ngồi chung với lão đứng phắt lên với một cách hùng hổ. Xua tay làm đổ hết những ly rượu xuống sàn, thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh, tức giận chỉ vào mặt Thảo lớn giọng.

– Con nhãi ranh mày làm cái trò gì đấy, mày dám đánh lão đại của tao.

Lúc này Thảo mới giác ngộ sự việc, vốn trong môi trường này bị đụng chạm như vậy là điều không tránh khỏi. Chỉ là trong một lúc Thảo không kiểm soát được phản ứng bản năng. Nhưng trong chuyện này Thảo không sai, càng không nhẫn nhịn được lão sàm sỡ mình, mạnh miệng lên tiếng.

– Là ông ta sàm sỡ tôi trước…

Lão đại khi nãy bị Thảo tát ôm lấy vết đỏ bừng với năm ngón tay in rõ trên mặt, hét lên cay cú, lửa giận muốn bốc cao khỏi đầu.

– Mày mặc váy ngắn thế kia, chẳng phải là để câu dẫn bọn tao sao? Ông mày không sờ thì thằng khác cũng sờ, đã là gái mà còn bày đặt thanh cao.

– Tôi không diễn thanh cao với hạng người háo sắc, m-ất nết như ông.

Nói xong Thảo bỏ đi nhưng liền bị một tên trong bọn ngăn chặn lại, ngay lúc này chuyện của Thảo rất nhanh đã lọt tới tai bà chủ quán bar, bà ấy liền tức tốc từ phòng trong chạy ra tới. Không cần biết câu chuyện như thế nào, trước mắt bà đã liền lao tới cạnh lão khách VIP của mình nở rộ nụ cười đưa tay vuốt giận.

– Anh Hải à, anh bình tĩnh đã.

Không phải vì bà ta không có thế lực lớn bảo kê mà vì lão già trước mắt chính là lão Hải - một người rất có danh tiếng m-áu mặt trong thế giới ngầm, không dễ dàng làm bạn cũng chẳng thể động vào. Ở cái tầm như bà cũng phải ngán ngại vài phần, huống hồ là một kẻ dân thường tình.

Bà liền ghé vào tai lão ta khẽ thầm một điều gì đó, chẳng biết là điều gì nhưng khiến khuôn mặt lão tức khắc dịu hẳn. Nghĩ ngợi nhanh bà liền dùng chiêu bài đánh tâm lý Thảo, nói nhỏ như một cách mách bảo.

– Cô muốn ch-ết hay sao vậy, đến ông ta cô còn dám đánh. Bây giờ thay vì phân minh sự việc thì chi bằng giản hoà cho yên ổn mọi chuyện, đụng tới lão như đụng phải ông trời con. Thì ngu xuẩn gì mà không thể nhẫn nhịn được.

An Thảo nghe đến những lời bà suy xét có phần đúng, một người như cô đối với ông ta chỉ là cỏ, nếu là cỏ có thể giẫm có thể diệt bất cứ lúc nào, nếu muốn. Suy cho cùng cô không hề sai nhưng làm gì cũng phải nghĩ đến ngày mai và nghĩ đến mẹ. Nếu như cô có mệnh hệ gì, ai sẽ là người bên cạnh chăm sóc cho mẹ cô đây?

Thảo nuốt sự chua chát vào lòng chậm rãi buông giọng thấp.

– Tôi xin lỗi, là tôi hơi nông nổi. Mong ông bỏ qua chuyện này.

Lão Hải vô liêm sỉ ngồi đó chỉ cười nhếch mép một cách oai oai đắc ý, thoả lòng. Bà chủ quán bar đứng cạnh thấy vậy liền bưng ly rượu nhét vào tay Thảo, bắt cô phải nâng ly lên xin lỗi.

– Nào cô mời anh Hải một ly rượu đi, xem như lời xin lỗi chân thành của mình.

Tay Thảo vừa nâng lên chưa kịp uống một ngụm nào liền bị một người đàn ông từ đâu chạy tới gạt ngang, ly rượu trên tay Thảo rơi xoảng xuống sàn, âm thanh “rẻng” vang lên thật chói tai. Cô không rõ chuyện gì liền tròn mắt nhìn anh ta.

Lúc này trước mắt cô là người đàn ông cao ráo, khuôn mặt anh tú với thần vóc mang nét như thư sinh, nhìn qua thôi sẽ đoán ra anh là một cậu ấm.

Phong thái tri thức, tuổi đời chính chắn chắc tầm độ ba mươi. Với con người như này Thảo không nghĩ anh là một người xấu nhưng không thể khẳng định anh là người tốt. Dù sao cô cũng nên cẩn trọng thì hơn.

Từ đâu, lại bị người khác chọc hỏng kế hoạch tốt của mình, bàn tay bà vẫy lên cao một cái, từ bên trong xuất hiện ra hai người, thân hình xăm trổ đầy mình hung tợn.

Không vì thế mà làm người đàn ông này run sợ, anh đưa tay ra kéo Thảo ra sau lưng mình. Che chắn như đang bảo vệ cô. Thảo không biết mình nên tin anh ta muốn giúp cô hay có ý đồ gì khác, trong lòng Thảo cũng vô cùng hoang mang.

– Anh…..

Thảo chỉ mới thốt lên một từ anh ta đã chen ngang, âm giọng ấm của anh cất lên ngay sau đó.

– Đợi một lát chúng ta sẽ nói chuyện!

Đôi mắt bà chủ quán bar ngầm bực dọc, dò xét nhìn anh, nhưng vẫn cố giữ cho mình một thái độ lịch sự với khách.

– Xin lỗi đây là chuyện nội bộ của chúng tôi, tôi nghĩ cậu đây không nên xen vào, kẻo rước họa vào thân.

– Tôi chính là không sợ họa nên mới xen vào chuyện này.

Thảo đứng sau lưng người đàn ông mà tim đập thình thịch hoảng sợ, cô không muốn chứng kiến cảnh đánh nhau đổ m-áu trước mặt mình, càng không muốn anh ta vì chuyện của cô mà mang thương tích. Ngược lại với Thảo, ánh mắt anh ta sáng lấp lánh, không lộ một tia sợ hãi nào cả. Thay vào đó là vẻ quật cường dũng khí mạnh mẽ khiến người khác yên tâm.

Sau đó anh rất bình tĩnh lại nói.

– Ly rượu khi nãy có vấn đề, vấn đề gì thì chắc chắn bà đây rõ nhất. Nơi đây mang danh là không phi pháp, không dơ bẩn là thật sự sao? Tôi đây không nghi ngờ gì nhưng có điều cũng nên cho cảnh sát ghé thăm một lần, tiện thể cũng chứng minh được sự trong sạch ở đây.

Bà ta nghe thấy lời người đàn ông ẩn ý ám chỉ liền kích động, liếc ánh mắt sắc bén chứa đựng một ý nghĩ gian sâu phắt tay gọi đàn em ra. Lập tức một đám người bao vây hai người.

Ánh mắt bình tĩnh của anh vẫn không biến động, bởi vì anh biết một khi đã chọc vào nanh sấu đương nhiên sấu sẽ cắn. Chỉ là lần này anh có hơi liều lĩnh, đã xem thường đối phương rồi.

Bình luận

Tổng đánh giá: 0

Danh sách đánh giá

  • 5 sao - Đọc tại trang 100

    Một truyện hay với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật sống động.

  • 4 sao - Đọc tại trang 150

    Không gian và bối cảnh trong truyện được mô tả rất chi tiết, khiến người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện.