Chương 7 - Tiểu Lâm và cuộc chiến vô lý. - Trừng Phạt Đứa Trẻ Vô Giáo Dục

7.

Tôi vô tình nghe thấy một tiếng thở dài,

Lúc quay lại, thì thấy câu nói đó phát ra từ miệng người đồng nghiệp của tôi Tiểu Lâm,

“Tiểu Lâm, đừng nói lung tung!"

Tiểu Lâm xoa xoa thái dương kể cho tôi nghe đầu đuôi sự việc

Một đêm nọ, nhà họ Vương đến tìm Tiểu Lâm, nói là cháu trai bị đau bụng, nhà nghèo không đi bệnh viện được, mà Tiểu Lâm lại là bác sĩ, nên muốn Tiểu Lâm kê thuốc cho .

Nhà họ Vương kể khổ về tình hình cháu trai một cách thương tâm.

Lòng nghĩa hiệp của Tiểu Lâm trỗi dậy, thêm việc hai nhà ở cùng tầng, nên đã đến khám qua cho Vương Tiểu Hào.

Chẩn đoán là viêm ruột do ăn uống không đúng cách, và anh ấy đã cho Vương Tiểu Hào một ít thuốc kháng viêm và thuốc dạ dày.

Nhà họ Vương cảm ơn rồi về

Ai ngờ, hôm sau nhà họ Vương đã đi tố cáo Tiểu Lâm không tuân thủ quy định, nói rằng anh ta không thực hiện kiểm tra mà tự ý kê đơn thuốc cho bệnh nhân.

Chẩn đoán sai khiến cho cháu trai của họ, khiến nó nôn mửa liên tục.

Do Tiểu Lâm đúng là vi phạm quy định nên nhà họ Vương có lý do khởi kiện

Kết quả giám định sau này là bệnh đau bụng của Vương Tiểu Hào đã khỏi, và việc tái phát chỉ là do nó ăn uống không đúng cách vào buổi sáng.

Cơ quan không buộc Tiểu Lâm phải bồi thường, mà chỉ đưa ra một hình phạt kỷ luật nhắc nhở.

Nhưng nhà họ Vương không tha, vẫn đòi Tiểu Lâm bồi thường, thậm chí còn đến đập phá đồ đạc, làm cho vợ anh đang mang thai gần như phát điên

Một lần cãi vã dữ dội, suýt chút nữa làm cho vợ của anh ấy mất mạ///ng, may mắn là mẹ con họ vẫn bình an.

Sau khi vợ sinh con, anh cũng không về nhà mà trốn sang nhà vợ mình để chăm sóc vợ trong thời gian ở cữ

Trước tình cảnh của Tiểu Lâm, một người nạn nhân y hệt tôi, tôi chỉ còn biết đồng cảm

Phải, nếu như Vương Tiểu Hào biến mất khỏi thế gian này thì tốt!