Ở nhà họ Thẩm suốt mười tám năm, bỗng nhiên xuất hiện một cô gái tự xưng là “thiên kim thật” của nhà họ Thẩm.
Cô ta chặn xe, nằm sấp trên mặt đất vừa khóc vừa kể lể, lời nói trong ngoài đều là trách tôi — kẻ giả mạo — đã chiếm lấy thân phận của cô suốt mười tám năm qua.
Sau khi làm xét nghiệm quan hệ cha con, người em trai từ nhỏ đã chưa bao giờ có thái độ tốt với tôi cũng bắt đầu thân thiết với cô ta, cùng cô ta đổi trắng thay đen mà bắt nạt tôi.
Đời trước, tôi cứ như vậy bị bọn họ hãm hại và gạt ra ngoài, cuối cùng bị cha tức giận đuổi khỏi nhà họ Thẩm.
Ngay cả khi trở về nhà họ Lâm cha mẹ ruột của tôi cũng tràn đầy chán ghét.
Không chỉ thế, Lâm Vi Vi còn sai người thay phiên nhau làm nhục tôi.
Tôi không chịu nổi những ngày tháng như thế nữa, nhảy xuống từ tầng cao, kết thúc mạng sống của mình.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi lại quay về đúng ngày Lâm Vi Vi chặn xe.
Nhìn ánh mắt tràn đầy oán hận của cô ta, tôi khựng lại một chút, rồi chậm rãi mở miệng:
“Vậy thì mọi người cùng đi làm xét nghiệm ADN đi.”
Bình luận