Chương 1 - Trì Hữu

1.

Lần đầu tiên tôi gặp Trì Hữu là ngày bố mẹ hai bên bàn bạc chuyện hôn nhân.

Trong nhiệt độ cao của tháng 8, anh mặc áo dài tay, lông mày lạnh lùng, lặng lẽ ngồi bên cạnh bố mẹ.

Tôi lặng lẽ nhìn anh, tôi ngạc nhiên khi thấy anh ấy trông đẹp trai đến vậy.

Ngoại trừ sắc mặt bên ngoài có chút tái nhợt.

Trước đây tôi từng nghe nói sức khỏe của anh ấy không tốt.

Cách đây một thời gian, mẹ Trì đến chùa xem mệnh. Thầy nói rằng bệnh của Trì Hữu chỉ có thể chữa khỏi khi kết hôn.

Gia đình cậu tôi tình cờ là bạn của gia đình họ Trì, họ đã sắp xếp hôn nhân cho con cái từ khi chúng còn nhỏ.

Đó là lý do cuộc hôn nhân này diễn ra.

Nhưng người đáng lẽ phải gả vào nhà Trì không phải là tôi mà là em họ tôi.

Nhưng cậu tôi không muốn gả con gái mình cho một bệnh nhân không biết liệu có khỏi bệnh hay không nên đã đẩy tôi ra ngoài.

Chỉ vì gia đình em ấy tốt với tôi.

Tôi không có cha từ khi còn nhỏ.

Sau khi mẹ tôi qua đời trong một vụ tai nạn ô tô năm tôi sáu tuổi, tôi sống với bà ngoại.

Năm sau, bà tôi lâm bệnh nặng, trước khi ra đi bà đã giao đứa cháu bảy tuổi cho mợ, người đã trở thành con dâu của bà.

Vì thế tôi đã sống với mợ từ năm bảy tuổi.

Mợ tôi nói rằng chính việc mợ đồng ý nhận nuôi tôi đã giúp tôi không trở thành một đứa trẻ mồ côi không ai muốn.

Mợ đã nuôi tôi hơn mười năm và cho tôi một cuộc sống thoải mái bao gồm cả chi phí y tế cao khi bà bị bệnh, gia đình mợ cũng chi trả.

Tôi nên biết cách trả ơn.