Chương 1 - TRẠI NUÔI QUỶ

1.

Phó bản ki..nh dị kéo người chơi vào tham gia, khán giả trả tiền để xem trực tiếp.

Lần đầu tôi tiến vào liền rút được phó bản cô nhi viện.

Khán giả xem live đều nhìn chằm chằm vào bình luận trên màn hình điện tử.

Mọi người đều rất quan tâm phó bản cô nhi viện:

“Trời ạ! Cái phó bản này không phải bị đóng nhiều lần vì cả nhóm đều bị ti..êu di..ệt hết rồi à? Sao bây giờ lại mở ra thế này?”

"Mà còn có người mới ở trong đây."

"Người mới này nhìn mong manh yếu đuối, th..ảm quá đi"

Tôi rút được nhân vật viện trưởng cô nhi viện.

"Viện trưởng cô nhi viện? Nhân vật này không phải ch*t ngay từ lúc mới bắt đầu sao? Người chơi mới này nhọ quá đi mất."

"Tôi cá là cô ta không chơi nổi quá 30 phút."

"Nhân vật này sẽ không chống chọi qua được nhiệm vụ thứ ba."

Khán giả bàn tán sôi nổi, thậm chí có người còn tổ chức một cuộc cá cư..ợc, cá xem người mới sẽ "ng..ủm" trong bao nhiêu lâu.

Mỗi lần có người mới tiến vào, chợ đe..n sẽ mở một cuộc cá cư..ợc, cược xem người mới có thể sống sót qua phó bản đầu tiên hay không.

Có điều phó bản và nhân vật mà tôi rút được tương đối đặc thù, bởi vì không ai có thể tin rằng tôi có thể sống sót qua cửa ải đầu tiên.

"Đây là trại trẻ m..ồ cô..i Ấm Áp, nhiệm vụ của mọi người là giúp cho bọn trẻ được trưởng thành một cách khỏe mạnh, vui vẻ. Tôn chỉ của chúng ta là yêu thương và hòa bình."

Khi âm thanh máy móc từ thiết bị điện tử truyền đến, khung cảnh liền thay đổi, tiếng cười đùa vui vẻ của bọn trẻ vang lên, trên cổ tôi có thêm một chiếc thẻ công tác của viện trưởng.

“Viện trưởng, viện trưởng, viện trưởng mau đến chơi cùng đi.”

Vài đứa trẻ đến kéo tay tôi ra ngoài sân, tay của chúng rất lạnh.

Âm thanh nhắc nhở nhiệm vụ vang bên tai tôi.

"Nhiệm vụ 1: Diều hâu bắt gà con. Diều hâu bắt gà con là một trò chơi ấm áp phù hợp với trẻ em, bạn đóng vai gà mẹ trong trò chơi - mẹ của gà con, không được để diều hâu bắt được, thời gian kiên trì: 30 phút"

"Nhắc nhở: Vì nhiệm vụ có tính ràng buộc, nếu nhiệm vụ không hoàn thành sẽ dẫn đến t* vo..ng."

Đây không phải rất đơn giản sao, lúc nhỏ tôi đã là cao thủ lão luyện của trò diều hâu bắt gà con này.

Tôi dang rộng vòng tay, ngăn cản cậu bé có nước da ngăm đen đang đóng vai diều hâu trước mặt.

Cơ thể tôi linh hoạt, nhảy bên này rồi nhảy bên kia.

Rất nhanh, bởi vì không bắt được gà con ở phía sau tôi, cậu bé đó dần trở nên cáu kỉnh th..ô bạ..o.

2.

Tôi nhìn thấy da mặt ch..áy đen của cậu bé bắt đầu bo..ng tr..óc.

Những khán giả trả phí phía trước màn hình bắt đầu dự đoán sôi nổi.

"Đúng rồi! Chính là tiểu qu..ỷ này, nó đã cắ..n ch*t rất nhiều viện trưởng"

"Tuy nói rằng diều hâu bắt gà con, nhưng đây là phó bản ki..nh dị, làm sao có thể chơi một cách thật sự nghiêm túc được, dáng vẻ chơi game của người mới rất nhập tâm"

"Vậy là chưa thấy rồi, hahaha, sau khi viện trưởng bị cắ..n ch*t còn bị biến thành búp bê viện trưởng, nhóm trẻ này thực sự rất thích những trò t..àn ác."

Toàn bộ da mặt của cậu bé bo..ng tr..óc ra hết.

Cậu bé mở miệng, bất chấp xông về phía tôi.

"Cảnh báo, sinh mệnh người chơi đang gặp ng..uy hi..ểm."

"Cảnh báo, sinh mệnh người chơi đang gặp ng..uy hi..ểm."

Âm thanh máy móc từ thiết bị điện tử ầm ĩ bên tai khiến tôi đau đầu.

Vả lại diều hâu bắt gà con có thể chơi như thế này sao?

Ăn gian một cách chính đáng.

Nhóc muốn chơi "xỏ lá”, vậy chị cũng sẽ "ba qu..e" lại với nhóc.

Tôi túm được quần áo của cậu bé, cười nói: "Bắt được trò rồi, bây giờ đến lượt trò làm gà mẹ, còn cô sẽ làm diều hâu nhé.”

Động tác của cậu bé khựng lại, tựa như cậu không hiểu lắm.

Tôi búng tay cậu bé đang túm lấy quần áo của tôi từ phía sau, đứng phía đối diện, thuận tiện vỗ vào vai cậu: "Cố gắng, đừng để cô bắt được.”

Tôi làm ra vẻ muốn bắt gà con đang núp sau cậu ta.

Cậu bé cản tôi lại theo bản năng, những bạn nhỏ phía sau vẫn đang liên tục giữ chặt áo quần cậu ấy.

Cậu bé dang rộng vòng tay đen nhẻm ngăn chặn sự tấn công của tôi, da mặt của cậu cũng dần hồi phục trở lại.

"Còn có thể hành động như thế này à?"

"Chẳng lẽ đây mới là giải pháp chính xác!"

"Tôi nhớ rằng có người sống sót trong trò chơi này hình như sẽ dùng một loại đạo cụ khiến cho cậu bé nổ ba..nh x..ác."

"Còn có vị lão đại nào đó dùng loại đạo cụ khiến cho cậu bé không mở được mồm.”

Da mặt cậu bé vừa hồi phục trở lại, cậu ấy đứng trước mặt các bạn nhỏ, phát ra tiếng "ha ha ha ha”.

Có lẽ đây là tiếng cười của cậu ấy chăng?

Âm thanh máy móc truyền đến bên tai: "Trò chơi diều hâu bắt gà con kết thúc"

Tôi dừng lại, cậu bé dừng lại, ngờ vực nhìn tôi.

Tôi vỗ vai cậu nhóc: "Nghỉ ngơi chút đi, trò làm tốt lắm, trò đã bảo vệ được đám gà con sau lưng.”

Cậu bé ngượng ngùng cười.

Giáo viên phụ trách đời sống dáng người phương phi đi qua kêu bọn trẻ về ăn cơm, anh ấy trông có vẻ khá là hổ báo cáo chồn đấy.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, dựa vào tường thở không ra hơi.

Mệt ch*t mất ông nội ơi, thể lực nhóm tiểu qu..ỷ này quá tốt rồi.

3.

Tiếng thông báo máy móc lại vang lên bên tai: "Nhiệm vụ mới được đưa ra: Đã đến giờ ăn trưa của các bạn nhỏ, với tư cách là viện trưởng bạn phải đảm bảo chế độ ăn uống chay mặn kết hợp, dinh dưỡng cân bằng cho bọn trẻ, không được kén ăn"

"Nhắc nhở: Nhiệm vụ này không bắt buộc! Hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng của hệ thống."

Hờ, không thể để cho tôi nghỉ ngơi một chút hay sao?

Thôi được rồi, thân là viện trưởng tôi phải có trách nhiệm với bọn trẻ.

Tôi hít sâu một hơi, chậm rãi tiến về phía nhà ăn.

Giáo viên phụ trách đời sống đang chuẩn bị cơm cho lũ trẻ.

Tôi để ý thấy anh ta khi sắp xếp phần ăn đều chú ý kết hợp chay mặn, có lẽ cũng nhận được nhiệm vụ này.

Tên nhãi tiểu qu..ỷ bị ch..áy đen trông có vẻ khá gai góc chỉ vào phần rau, nói: "Con không ăn rau, ăn như vậy không đủ no, con muốn đổi rau thành thịt.”

"Tráng ca cũng nhận được phó bản này rồi sao."

"Th..ằng nh..ãi qu..ỷ này xong đời rồi, công cụ trong tay Tráng ca đủ để gi*t 10 tên tiểu qu..ỷ như nó."

"Giá trị vũ lực của Tráng ca trong trò chơi này chắc hẳn cũng không tồi, không biết lần này anh ấy có thực hiện được phép màu không đây."

"Xin hỏi các vị đang ngồi trước màn hình, gi*t được tên tiểu qu..ỷ này có được coi là hoàn thành nhiệm vụ không?"

Lúc này giáo viên đời sống cộc cằn đáp: "Trò phải ăn, không được cãi lời.”

Làn da của thằng nhóc lại bắt đầu bo..ng tr..óc, nhe răng trợn mắt muốn lao vào anh ta.

Vị giáo viên đời sống này cũng chẳng buồn kiên nhẫn, lấy ra một vật trang bị hình dáng giống như con da..o.

Tôi xoa xoa đầu thằng nhóc: "Tiểu Khang à, phần thịt của viện trưởng sẽ để dành cho trò, nhưng mà trò cũng phải ăn rau nhé.”

Tên của những đứa nhỏ này tự động hiện lên trong đầu tôi.

Suy cho cùng viện trưởng phải biết tên của từng đứa trẻ.

Tiểu Khang rụt cổ lại, nhìn tôi bằng đôi mắt đen sáng ngời, trong mắt hiện lên vẻ cảnh giác giống như một con thú nhỏ.

Tôi lấy chiếc muôi trong tay giáo viên đời sống, múc cho nhóc qu..ỷ thêm một ít thịt, nói với nó: "Mau đi ăn đi.”

Tiểu Khang nhìn thấy hai phần thịt trong khay liền vui vẻ nhoẻn miệng cười, lộ ra hàm răng trắng bóc, cầm khay cơm rời đi.

Giáo viên đời sống nhất thời ngây ngẩn, vẻ mặt sửng sốt nhìn tôi.

"Tráng ca kinh ngạc rồi."

"Tráng ca vẫn luôn dùng vũ lực để đánh phó bản, nhưng có đôi khi khả năng lý giải của anh ấy quả thật không đủ."

"Chiến lược của Tráng ca chính là không có chiến lược, thông thường đều theo cái kiểu nếu có thể dùng vũ lực để đánh thì chẳng buồn giữ lại làm gì."

"Người mới trâu bò thật, vậy mà lừa được th..ằng nh..ãi bỏ đi luôn."

Trang bị con da..o trên tay giáo viên đời sống đã biến mất.

Tôi thấy trên thẻ công tác của anh ta có đề tên "Lưu Nhị Tráng”.

Tôi nhẹ nhàng nói với anh ta: "Thầy Lưu, chỗ bọn trẻ sinh hoạt đừng nên để hu..ng kh..í ng..uy hi..ểm, tránh làm mấy đứa nhỏ bị thương.”

Lưu Nhị Tráng cau mày đáp: "Biết rồi, biết rồi.”

Bữa ăn vừa hay cũng kết thúc.

Đến lượt tôi quả nhiên chẳng còn món mặn nào, chỉ toàn là rau.

4.

Chia cơm xong, tôi và Lưu Nhị Tráng lấy đồ ăn, ngồi cùng bọn trẻ.

Tiểu Khang ăn hết hai phần thịt, đang nhìn chằm chằm vào món rau trên khay.

Lưu Nhị Tráng không nhịn được bèn thúc giục: "Trò ăn đi.”

Tiểu Khang ngồi im không động đậy.

Lưu Nhị Tráng cười lạnh một tiếng: "Trò mau ăn đi cho tôi!”

Tiểu Khang trừng mắt nhìn Lưu Nhị Tráng, duỗi đôi tay ch..áy đen ra tóm lấy cổ anh ta.

Lưu Nhị Tráng lại lôi con da..o trang bị ra.

Tôi hất cánh tay đang vươn ra của Tiểu Khang, nói: "Trò vừa ăn thịt xong, tay nhem nhuốc hết cả, mau mau đi rửa tay.”

Tiểu Khang tủi thân nhìn tôi một cái, chạy đi rửa tay.

Nước từ trong vòi chảy ra rơi xuống đôi tay ch..áy đen của Tiểu Khang phát ra tiếng "tí ta tí tách”.

Tôi mỉm cười vẫy tay với Tiểu Khang: "Tiểu Khang, cô ăn một miếng, trò cũng ăn một miếng được không? Chúng ta thi xem ai ăn nhanh hơn?”

Lưu Nhị Tráng cười nhạt: "Cô cảm thấy làm như vậy có ích sao?”

"Tôi cũng cảm thấy không có tác dụng."

"Dù sao nó cũng chẳng phải trẻ con thật, người mới này vẫn còn ngây thơ quá."

"Thế nhưng tên nhãi qu..ỷ này hình như thật sự nghe lời viện trưởng đó."

Tiểu Khang nhìn tôi, khuôn mặt nhỏ nhắn đen sì, nhìn không ra biểu cảm.

Tôi cắ..n một miếng cà rốt, nói với thằng nhóc: "Đến lượt trò rồi.”

Thằng nhóc im lặng một hồi, cuối cùng cũng ăn một miếng cà rốt.

"Má nó! Thật sự có hiệu quả này."

"Chúng ta định xem trò chơi ki..nh dị, cuối cùng cô ta lại cho mọi người xem game nuôi dạy trẻ."

"Đánh giá 1 sao, trả tiền đây."

"Nhưng tôi thấy xem hay mà, tôi thích xem."

Lưu Nhị Tráng đã sớm ăn xong rồi, im lặng ngồi nhìn chúng tôi ăn cơm.

Sau đó anh ta có vẻ lại đói, còn ăn thêm ba bát nữa.

"Chúc mừng người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng nhiệm vụ: Đạo cụ kiềm chế, có thể kiềm chế một số sinh vật phi tự nhiên trong vòng 3 phút (không có giá trị đối với một số đối tượng)"

"Nhắc nhở: Đạo cụ này là đạo cụ di động, nếu phó bản này không dùng đến, người chơi có thể sử dụng ở phó bản sau."

Màn hình bình luận sôi sục:

"Ôi mẹ ơi! Lần đầu tiên nhìn thấy có người thật sự hoàn thành nhiệm vụ này đấy."

"Phần thưởng này không tệ, thời khắc quan trọng có thể dùng để giữ mạng đó."

"Có điều phần thưởng này nhiều khả năng sẽ vô dụng với Boss (1) thôi."

(1) boss: là những kẻ địch lớn do game điều khiển, hoạt động dựa vào kịch bản có sẵn hoặc cao cấp hơn là trí tuệ nhân tạo, nhiệm vụ của người chơi là phải gi*t được boss.