Chương 3 - Tổng Tài Sợ Bố Vợ
3/ Ở riêng với nhau cãi cọ là thế, nhưng vào bữa ăn tối có mặt của cả nhà thì Yến Kình lại không dám hó hé một câu nào.
“Tiểu Châu, con đã đi khám thai chưa?”
Diệp Châu ho khụ khụ, ngượng nghịu gọi một tiếng: “Ba à…”
Diệp Sơn: “Được rồi được rồi! Chuyện nhà anh chị, anh chị tự thu xếp đi.”
“Con rể, mai đưa vợ con của con đi siêu âm đi.”
Yến Kình không muốn đi một chút nào, nhưng anh lại không có cách nào từ chối.
Trước mặt Diệp Sơn đến thở anh còn không dám thở, chứ đừng nói là cãi…
Thấy bộ dạng bạc nhược của anh, Diệp Châu lắc đầu.
“Không cần đâu, anh ấy đang bị gãy tay ra ngoài không tiện, cứ để chị gái đi cùng con đi.”
Diệp Sơn tuy không đồng ý, nhưng nghe hai đứa con cứ năn nỉ mãi, ông cũng không có cách nào từ chối.
“Được rồi được rồi, cứ để như vậy lần này đi, lần sau bắt buộc phải là thằng chồng con đi cùng con đấy!”
“Vâng vâng con biết rồi!”
Diệp Sơn nhìn Yến Kình, mặt mũi tối sầm, thầm nói một câu:
“Thật không vừa mắt!”
Yến Kình: “???”
Anh đã làm gì sai chứ?
“Hay để anh đưa em đi nhé?”
“Không được!”
Diệp Châu vội vã can ngăn, giống y như đang che giấu điều gì đó không chính đáng.
“Tóm lại là em sẽ đi với chị, anh cứ làm việc ở nhà đi!”
Yến Kình khó xử.
“Chuyện này…”
Diệp Sơn thấy dáng vẻ thiếu quyết đoán của anh, lại đập đũa xuống bàn, bất mãn quát:
“Cậu ép buộc nó làm gì? Học cái thói gia trưởng ở đâu ra?”
Yến Kình sợ hãi khép nép:
“Dạ dạ.”
Diệp Sơn nhìn anh từ trên xuống dưới, vẻ mặt phán xét lắc đầu.
“Càng nhìn càng không vừa mắt!”
Yến Kình: “???”