Chương 3 - Tôi Sống Tiếp Bằng Cách Khoe Của

Chủ phòng livestream này là một người mẹ trẻ đơn thân, đọc phần giới thiệu của cô ấy thì thấy viết là con của cô ấy bị bệnh máu trắng, cần chuẩn bị tiền để làm phẫu thuật cho đứa nhỏ, cho nên mỗi đêm cô ấy đều sẽ livestream.

 

Nhìn thấy đáng thương nên tôi đang định tặng thêm mấy cái du thuyền xa hoa, nhưng mà khi nhìn vào phần bình luận thì thấy có vấn đề.

 

Một nick tên là Triệu tổng spam: [Quỳ xuống đất gọi ba câu anh trai thì tôi tặng cho cô một tòa nhà cao chọc trời.]

 

Một toà nhà cao chọc trời cũng chỉ có giá trị là một nghìn tệ (*), vậy mà cũng dám đưa ra yêu cầu vô lý như vậy?

 

(*) 1.000 tệ ≈ 3.504.950 đồng

 

Nhưng mà không nghĩ đến là chủ phòng sẽ thật sự quỳ xuống, cô ấy mặc một cái váy màu đen bó sát người, váy chỉ vừa qua mông lại còn là cổ thấp, quỳ xuống như vậy rất dễ bị lộ chỗ nhạy cảm, chỉ có thể dùng tay liên tục kéo váy.

 

Thấy vậy bình luận lại sôi trào: [Che cái gì mà che, bỏ cái tay ra, ăn mặt như vậy không phải là để cho người ta nhìn sao?]

 

[Cặp chân này có hơi thô nhưng mà rất trắng.]

 

[Vị đại ca nói tặng một tòa nhà cao chọc trời đâu rồi?]

 

Triệu tổng đáp lại: [Vẫn chưa gọi anh trai đâu, gấp cái gì?]

 

Chủ phòng nhìn bình luận cũng có chút quẫn bách, nhỏ giọng mà gọi mấy tiếng anh trai.

 

Trong bình luận đều là mấy lời lẽ hạ lưu trêu chọc, còn Triệu tổng kia thì vẫn chưa chịu tặng tòa nhà cao chọc trời: [Gọi thế này chưa đủ vị, cô bò đến sát màn ảnh, sát người vào rồi gọi anh trai lại đi.]

 

[Ha ha ha, không hổ danh là Triệu tổng, vẫn là cậu biết chơi nhất.]

 

[Bò lại đây đi, mặc bộ quần áo này thì nằm bò là đúng rồi. Ha ha ha.]

 

Bộ váy của chủ phòng có cổ chữ V, nếu nằm bò về phía màn ảnh thì sẽ bị nhìn thấy hết bên trong, yêu cầu này có ý nghĩa gì thì không cần nói cũng biết.

 

6

 

Cô ấy có chút xấu hổ mà tiến về phía màn ảnh, nhẹ nhàng gọi thêm mấy câu anh trai: “Không thể nằm bò, lát nữa sẽ bị cấm livestream mất.”

 

Triệu tổng kia thật sự rất kiêu ngạo: [Không được, không bò đến thì đừng mong tôi sẽ tặng quà.]

 

Khu bình luận càng thêm ồn ào, chủ phòng thì càng thêm quẫn bách, cô ấy dần dần cúi đầu xuống, do dự mà chậm rãi quỳ xuống, dường như định thỏa hiệp.

 

[Đừng nghe bọn họ, đứng lên, mặc áo khoác vào cẩn thận, tôi tặng cho cô một trăm cái du thuyền xa hoa.]

 

Tôi thật sự không nhìn được nữa, tôi vốn dĩ cũng rất nghèo, tuy rằng hiện tại có tiền tiêu mãi không hết nhưng tôi thật sự không nhìn được có người dùng mấy đồng tiền như vậy để tùy ý làm khó, nhục nhã một người mẹ vì con mà buông bỏ tôn nghiêm xuống để kiếm tiền.

 

[Lầu trên làm màu cái gì, có tiền không mà đòi, xem không like không share mà ăn nói lớn giọng thật.]

 

[Bạn tặng đi để tôi nhìn xem nào, tận một trăm cái cơ đấy, ra vẻ vừa vừa thôi.]

 

Triệu tổng càng thêm kiêu ngạo mà lên tiếng: [Bạn tặng đi, bạn tặng được tôi trồng cây chuối ăn phân luôn, không có tiền thì đừng có mà ra vẻ. Cho rằng bản thân rất lợi hại, anh hùng cứu mỹ nhân à? Đáng tiếc chủ phòng chướng mắt những ai không có tiền, tôi tặng quà cho cô ta nên cô ta phải quỳ, bắt cô ta làm gì thì cô ta phải làm nấy…]

 

[Không tặng là chó, bạn tặng được tôi gọi bạn là ba…]

 

Tôi hồi phục lại rồi mỉm cười: [Tôi đã chụp lại khu bình luận rồi, một lời đã định.]

 

Nói xong tôi lập tức tặng một trăm cái du thuyền xa hoa.

 

[Tồn tại thật khó đã tặng một chiếc du thuyền xa hoa x100 cho livestream Mẹ của Duệ Duệ.]

 

Chủ phòng trong lúc nhất thời cũng có chút ngây ngẩn cả người, cô ấy bị ép vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, giờ phút này lại có một người vì cô ấy mà nói chuyện, khiến hai mắt cô ấy đỏ cả lên.

 

Nhưng mà khi cô ấy nhìn thấy hiệu ứng toạc nứt du thuyền xa hoa ở trên màn hình cũng khiến cô ấy ngây ra, hai mắt cô ấy mở to, những người trong livestream cũng khiếp sợ không nói nên lời.

 

[Mẹ nó, thật hay giả vậy, một trăm cái? Đó chính là gần 100 vạn (*) đó, tặng thật à.]

 

(*) 1.000.000 tệ ≈ 3.504.950.000 đồng

 

[Trâu bò, hoa mắt quá bạn ơi, tôi quên quay màn hình rồi, đúng là kỳ quan.]

 

[Đây là tiền lương mười năm của tôi đấy, chỉ vài phút đã tiêu hết, ba ơi ba nhìn con này, con chính là đứa con trai thất lạc nhiều năm của ba đây.]

 

Toàn bộ bình luận đều tag tôi gọi ba, nhưng mà cái tên Triệu tổng đáng khinh kia lại không thấy đâu.

 

Tôi bèn tag Triệu tổng: [Không phải trồng cây chuối ăn phân sao? Tôi chờ khá lâu rồi đấy.]

 

[Tôi cũng chờ nãy giờ đây, tiết mục hôm nay đúng là xuất sắc.]

 

[Sao vẫn chưa xuất hiện vậy, không lẽ là đang vào WC để làm công tác chuẩn bị à?]

 

Giờ khu bình luận chuyển qua tag Triệu tổng tập thể, còn có một lượng lớn người xem dũng mãnh vọt vào livestream, tất cả đều đến để xem náo nhiệt.

 

[Tôi nghe nói có người tặng một trăm cái du thuyền, còn có người muốn livestream trồng cây chuối ăn phân nữa, tôi không nghe nhầm đấy chứ?]

 

Hết chương

 

Nhóm dịch: Team Qi Qi

 

Edit: Tất Hoành

 

Beta: Ngọc Kỳ