Chương 7 - - Cuộc Đối Đầu Với Quyền Lực Hoàng Gia - Tôi Là Thần Côn Ở Thời Cổ Đại - Tôi là thần côn ở cổ đại

18. Khi Công Chúa trở về, đầu tóc rối bù, cả người nhếch nhác dơ bẩn. Không giống người vừa tiếp xúc với xác chết, nhìn giống như có người đổ một gáo nước màu đỏ, vàng lên người. Ngay khi trở về Nghiêm gia, việc đầu tiên Công Chúa làm không phải là tắm rửa hay thay quần áo mà đến chỗ tôi, cô tự tát vào mặt và quỳ xuống cầu xin tha thứ: “Tiểu Phật Nữ, ta sai rồi! “Ta không nên nói những câu vô lễ với ngài như vậy. Ngài là người thánh thiện nhất trên đời! Van cầu ngài, hãy bỏ qua cho ta!” Tôi vội tránh đôi bàn tay dơ bẩn đang tính ôm đùi tôi. Xê ra! Bẩn quá. Không những bẩn còn có mùi. “Công Chúa có chạm vào cái xác không?” tôi hỏi. “Có.” Công chúa đầu nhớp nháp, vẻ mặt hoảng hốt, môi trắng bệch như tờ giấy, nhìn không khác gì bà điên, dùng tay vẽ một quả bóng lớn, sau đó miêu tả trạng thái nổ tung: “Bùm—-! “ Tôi hiểu. Cự Nhân Quan phát nổ. Những thứ màu đỏ và màu vàng trên cơ thể cô là thi cao*. * Thi cao hay còn gọi là mỡ của xác chết Thật kinh tởm! Tôi lùi lại vài bước. “Làm ơn, cứu ta! … Ta biết sai rồi, ngài cứ ra giá đi! …Ta không muốn giống như vậy …Ta sẽ tạc tượng vàng cho ngài, xây miếu và hưởng hương khói thờ phụng muôn đời?” Công Chúa run rẩy. Cô Công Chúa bé nhỏ tưởng nhân tình của mình biến thành Cự Nhân Quan là do tôi nguyền rủa. Tôi nhìn vết bẩn trên mặt Công Chúa, chỉ vào khoé miệng cô ấy hỏi: “Cái thứ gì vậy?” Công Chúa sửng sốt, thứ gì đó rơi xuống miệng: “Mặn.” Sau đó là một cơn nôn mửa. Haha, người này thật xui xẻo, tôi chỉ muốn dọa thôi, không ngờ cô ấy lại ăn phải thi cao. Kịch độc. Vô phương cứu chữa! Tôi hơi nhung nhớ vàng bạc châu báu của cô ấy nha … Công Chúa mà chết thì tôi không có tiền, “Trở về tắm rửa sạch sẽ, nhớ thay quần áo.” “Công Chúa có khí tức Hoàng gia bảo vệ thân thể, người không cần sợ hãi, nhiều nhất sẽ thấy quỷ, gặp ác mộng, suy yếu bệnh tật mười ngày nửa tháng, nhịn một chút sẽ vượt qua (Qua cái rắm á.) “Ừm … tốt nhất nên hồi cung. Hoàng Đế có chân long hộ thể, Công Chúa ở gần dính xíu Long khí sẽ tốt hơn.” (Tránh xa tôi ra! Đừng lây nhiễm vi-rút cho tôi) “Ngoài ra, hãy cúng dường tài sản và ta sẽ thay Công Chúa làm việc thiện, cầu nguyện Phật tổ bảo hộ người.” (Thay ngươi tiêu xài đó.) Công Chúa càng tái nhợt, cô ấy xoắn góc áo hỏi: “Nếu ta không qua được thì thế nào?” Tôi niệm “A Di Đà Phật! Điều đó có nghĩa là số mệnh Hoàng gia của Công Chúa đã cạn …” 19. Thời cổ đại, con gái lấy chồng như bát nước đổ đi. Hoàng gia cũng không ngoại lệ. Công Chúa muốn hồi cung cũng phải trải qua quá trình xem xét, chỉ khi nào Hoàng Đế đồng ý mới có thể hồi cung. Lần này Công Chúa muốn quay lại nương nhờ Long khí để tiêu trừ thứ dơ bẩn, nhưng lý do kiểu vậy làm sao dám nói. Cô nàng Công Chúa chỉ có thể nói nhớ phụ hoàng mẫu hậu. Hoàng Đế thấy Công Chúa đòi hồi cung lại là trò một khóc hai nháo. Vì vậy, việc phê duyệt bị gác sang một bên. Thậm chí bọn họ còn phái cung nhân truyền tin—— đã gả vào Nghiêm gia, ngoan ngoãn yên phận làm con dâu Nghiêm gia đi.