Chương 3 - Tôi Là Bạch Nguyệt Quang Của Ảnh Đế

Không đời nào, tuyệt đối không! Tôi đã tốn bao công sức để lấy lòng Hứa Dịch, không thể nào để người khác hái quả ngọt được!

Nghĩ thế, tôi vỗ ngực một cái rồi nhìn thẳng vào Hứa Dịch:

“Không, kỹ năng của tôi siêu đỉnh. Hứa tiền bối, chúng ta chung đội nhé!”

Tôi là game thủ DZZ có tiếng, ngày trước đã từng dẫn dắt đồng đội của mình bay khắp bản đồ, không sót chỗ nào.

Còn chưa kịp để Hứa Dịch trả lời, giọng mỉa mai của Hoàng Thiến Thiến lại vang lên:

“Thiền Thiền, không biết chơi thì đừng có nói càn. Cô không thể vì muốn được ghép đội với Hứa tiền bối mà nói dối như vậy. Đến lúc đó làm liên lụy đến anh ấy thì không hay đâu.”

Điều mà tôi không biết là, trên mạng, có người đã đào lại đoạn video phỏng vấn của tôi từ một tháng trước. Trong đoạn video đó, MC có hỏi tôi:

“Thiền Thiền, gần đây trò DZZ đang rất hot, cô đã thử chơi chưa?”

Lúc đó, tôi lắc đầu liên tục:

“Chưa, chắc chắn là chưa, tôi hoàn toàn không biết chơi trò đó.”

Lúc này, trang phát trực tiếp đã bùng nổ với vô số bình luận:

【Mới một tháng trước còn nói không biết chơi, giờ dám bảo mình là game thủ xịn, buồn cười à!】

【Đúng đó, một tháng còn chưa đủ lên cấp nữa mà, cười chết mất. Ban đầu còn tưởng cô ta thật thà, hóa ra cũng chẳng khác gì mấy người trước.】

【Ghê tởm, Tống Thiền, tránh xa anh nhà tôi ra! Tống Thiền, cút khỏi giới giải trí đi!】

……

Trong khi trên mạng tranh cãi dữ dội thì tại hiện trường buổi ghi hình, tôi không biết gì cả.

Vốn tôi là người không chịu được sự khiêu khích, đặc biệt là khi bị Hoàng Thiến Thiến cà khịa. Thù mới cộng thêm nợ cũ, tôi quyết tâm phải thắng trò này.

“Chúng tôi còn chưa chơi mà, sao cô đã bắt đầu mỉa mai rồi?”

Tôi nói rồi lập tức đổi giọng, quay sang Hứa Dịch với vẻ mặt lấy lòng.

“ Hứa tiền bối, anh chọn em đi, em là đồng đội đáng tin cậy nhất của anh đấy! Nếu anh thích chơi trò này, sau này chúng ta thường xuyên chơi cùng nhau nhé, em cực kỳ giỏi đó!”

Tốc độ thay đổi sắc mặt của tôi nhanh đến mức chính tôi cũng phải nể phục bản thân.

Dù gì thì với kỹ năng của tôi, chắc chắn sẽ giúp Hứa Dịch chơi thoải mái dễ chịu.

Hứa Dịch nhìn tôi, dường như hơi ngơ ngẩn. Anh nhìn thẳng vào tôi, nhưng đôi mắt đen láy lại như không có tiêu điểm, giống như đang nhìn xuyên qua tôi để ngắm điều gì đó khác.

Có chuyện gì sao? Trước đây khi tôi nhờ cao thủ trong game dẫn dắt cũng giống vậy mà. Khi đó, bên cạnh tôi còn có một người bạn đồng hành, và người dẫn dắt cũng rất vui khi chơi cùng chúng tôi.

“Tống Thiền, cô nhìn đi, Hứa tiền bối còn chưa nói gì mà cô cứ….”

“Được thôi.”

Chưa kịp để Hoàng Thiến Thiến mỉa mai xong, Hứa Dịch đã trả lời.

Mọi người xung quanh đều ngỡ ngàng. Trên mạng còn náo loạn hơn, vì hơn một năm qua, Hứa Dịch chưa từng ghép đội với bất kỳ cô gái nào.

Trên đảo DZZ, thường có người bắt gặp Hứa Dịch dẫn theo một con thú cưng điện tử nhỏ nhắn dễ thương đi khắp núi sông, biển cả. Nghe nói, con thú cưng đó là “con gái” của người chơi tên “Tống Tống đây” đã từng nuôi dưỡng.

Trên mạng, những người chỉ trích tôi càng nhiều hơn nhưng tôi không hay biết gì, vẫn đang hớn hở nhận lấy điện thoại từ tay nhân viên.

Tạo tài khoản mới hay đăng nhập tài khoản cũ đây?

Tất nhiên là tài khoản cũ rồi, tài khoản mới thì làm sao có đủ cấp độ mà đấu với người ta? Nếu đã muốn đi chung đội với cao thủ thì phải mang theo kỹ năng đỉnh cao nhất chứ!

Giơ nắm đấm, thể hiện tinh thần quyết chiến quyết thắng!

Hơn nữa, chuyện đó đã qua một năm rưỡi rồi, chắc không còn ai nhớ nữa đâu… Chắc là vậy…

Nghĩ vậy, tôi nhập tên tài khoản và mật khẩu của mình một cách thành thục, nhấn vào đăng nhập, và giao diện rực rỡ quen thuộc hiện ra trước mắt.

Lâu rồi không gặp…

5

Hoàng Thiến Thiến bên cạnh thấy tôi đã đăng nhập, “tốt bụng” nói:

“Tống Thiền, khi vào game phải tạo tài khoản trước đấy cô có biết không?”

Tôi nhịn xuống sự xúc động muốn lườm cháy mặt cô ta, từ tốn đáp lại:

“Tôi có tài khoản rồi mà.”

Giao diện game trên điện thoại của tôi bị đứng. Tôi liếc quanh một vòng, Hứa Dịch đi ra ngoài lấy đồ, bây giờ không có mặt ở đây.

Hy vọng đại ca kia giữ lời hứa, nhất định phải để tôi dẫn anh lên hạng nhất nhé!

Đang nghĩ đến đó thì…

“Ồ?”

Giọng nói đầy mỉa mai của Hoàng Thiến Thiến vang lên:

“Thế tài khoản của cậu tên gì?”

“Tống Tống đây.”

Tôi theo phản xạ trả lời ngay.

Bỗng nhiên, không khí xung quanh như đóng băng lại.

Tôi giật mình, có chuyện gì vậy?

Tôi ngước lên nhìn Hoàng Thiến Thiến, chỉ thấy cô ta cười với vẻ hả hê.

Tôi: ???

Tiểu Tần bên cạnh trông mặt hơi kỳ lạ, anh ta nói:

“Tống Thiền, cô không biết à…”

Anh ta cũng chẳng nói hết câu, trông mặt vô cùng bối rối.

Tôi càng thấy kỳ lạ hơn, rốt cuộc là chuyện gì vậy?

Tôi không biết rằng lúc này, trên mạng đã náo loạn:

【Tôi đã nói mà, Tống Thiền chẳng phải loại tốt đẹp gì, một tháng trước còn nói chưa từng chơi DZZ, giờ lại bảo đã chơi rồi, còn đặt tên là ‘Tống Tống đây’, chẳng phải đang định mượn danh người cũ của Hứa Dịch sao?】

【Đúng đấy, ban ngày còn nói muốn làm đàn em của Hứa Dịch, giờ thì, hehe…】

【Anh chị em xông lên, tấn công chỗ cô ta đi, cho cô ta biết thế nào là lễ độ!】


Tôi vẫn đang chẳng hiểu mô tê gì, thì Hứa Dịch cuối cùng cũng cầm đồ quay lại.

“Có chuyện gì thế?”

Anh ấy hình như cũng nhận ra không khí có gì đó không ổn, liền hỏi.

“Không có gì đâu, chỉ là…”

” Hứa tiền bối, anh nhanh đăng nhập game và lập đội với Tống Thiền đi, mọi người đều đang đợi anh đấy.”

Chưa để Tiểu Tần nói xong, Hoàng Thiến Thiến đã xen vào. Rõ ràng cô ta đang muốn Hứa Dịch đăng nhập ngay để phát hiện điều gì đó.

Cô ta còn không ngừng liếc nhìn tôi, trên mặt đầy vẻ hả hê, bộ dạng đó của cô ta như đang chờ tôi gặp xui xẻo là ngay lập tức bay vào tung pháo hoa vậy.

Tự nhiên tôi thấy căng thẳng hẳn lên.

Tôi len lén nhìn Hứa Dịch. Không ai nói gì cả, chỉ còn lại âm thanh quen thuộc khi Hứa Dịch đăng nhập game. Sau đó, tôi thấy anh ấy bỗng khựng lại.

Tay cầm điện thoại run lên nhẹ nhàng, anh bắt đầu thao tác nhanh chóng trên điện thoại, khóe mắt còn ửng đỏ.

“Ôi chao, Hứa tiền bối tức đến nỗi tay cũng run rồi kìa.”

Giọng chua chát của Hoàng Thiến Thiến lại vang lên:

“Cũng tại Tống Thiền…”

“Bzzt.”

Chưa để cô ta nói hết thì điện thoại của tôi rung lên, có thông báo mới từ game. Cùng lúc đó, màn hình chiếu đã được thiết lập, giao diện điện thoại của Hứa Dịch là cái đầu tiên được chiếu lên tường trắng.

6

Tôi cúi xuống nhìn, thấy xuất hiện một tin nhắn kết bạn mới.

“Hứa Hứa đây: [Bạn đang ở đâu?]”

“Hứa Hứa đây” là người bạn đồng hành trong game của tôi, chính là người mà đã lâu rồi không lên mạng và cũng chẳng thèm trả lời tôi.

Ban đầu, anh ấy không dùng cái tên này, sau đó tôi đã ép anh ấy làm em trai và bắt phải đổi tên theo mình để thể hiện lòng trung thành, chứng tỏ anh ấy là người của tôi.

Thật sự là quá ngượng ngùng rồi! Sao anh ta lại tình cờ online vào đúng lúc này chứ!

Trong lúc tôi còn đang cảm thấy chân mình muốn co rút lại vì xấu hổ, một tin nhắn khác lại đến.

“Hứa Hứa đây: [Bạn đừng di chuyển, tôi đến tìm bạn ngay.]”

Trời ơi, đừng có đến đây mà!

Tôi vội vàng gõ bàn phím. Ngay trong lúc tôi đang soạn tin, trên khung chat của buổi livestream, bình luận liên tục bắn ra:

【Trời ơi, “Tống Tống đây” vừa mới online!】

【Chuyện gì đang xảy ra vậy? Không phải nói cô ấy đã “ra đi” rồi sao?】

【Có phải là người nhà đăng nhập hay là ai đó hack tài khoản không?】

【Không quan trọng là gì, tóm lại thì bây giờ Tống Thiền trông chẳng khác gì một tên hề, haha, nhìn biểu cảm của cô ta kìa, đúng như vừa ăn phải thứ gì đó khó nuốt.】

【Haha.】

【Haha +1.】


Tôi run đến mức suýt không cầm nổi điện thoại khi nghe thấy giọng nói châm biếm của Hoàng Thiến Thiến vang lên lần nữa:

“Ồ, người thật đã online rồi này. Tống Thiền, sợ rồi đúng không, haha.”

Vừa nói, cô ta vừa bước lại gần tôi, mỗi bước đi lại càng tỏ vẻ đắc ý:

“Cô thừa biết Hứa tiền bối có một người ‘bạch nguyệt quang’, thế mà còn cố tình đặt tên ID là ‘Tống Tống ‘, giờ bị lộ rồi nhé. Tôi nói cho cô biết, tôi luôn ủng hộ mối tình giữa Hứa tiền bối và người trước kia, đừng có mơ mà ‘ăn theo’!”

Tôi dùng hết sức kìm chế để không trợn trắng mắt trước mặt cô ta. Cô ta bị điếc à?

“Tên ID của tôi không phải là ‘Tống Tống’.”

Tôi nói lại một lần nữa, từng câu từng chữ nói rõ ràng:

” ID của tôi là ‘Tống Tống đây’.”

Đúng lúc đó, màn hình chiếu trên tường cũng hiện ra giao diện điện thoại của tôi, tôi nhanh chóng gửi đi tin nhắn vừa soạn.

“Tống Tống đây: [Tôi có chút việc bận, để sau nói chuyện nhé.]”

Sau khi nhấn gửi, tôi ngẩng đầu lên, cười toe toét nhìn về phía màn hình chiếu của Hứa Dịch.

Và rồi…

Tôi nhìn thấy một nhân vật game từ trên trời đáp xuống hòn đảo nơi tôi đang đứng và chạy thẳng về phía tôi. Trên màn hình của Hứa Dịch còn hiện lên một dòng tin nhắn:

“Tống Tống đây: [Tôi có chút việc bận, để sau nói chuyện nhé.]”

Ngay giây tiếp theo, nhân vật của anh ấy dừng lại ngay trước mặt nhân vật của tôi.

Tôi sững sờ, sau đó mới nhìn vào ID trên màn hình chiếu — “Hứa Hứa à.”