Chương 12 - Tôi Không Diễn Nữa Các Người Diễn Tiếp Đi

“Phu nhân Vương là người từng trải, tất nhiên hiểu rõ như chúng ta đây, chuyện hôn nhân con cái đều phải môn đăng hộ đối.”

Dứt lời, bà ta quay sang lạnh giọng mắng Cố Thâm:

“Tôi đã nói rồi, hôm nay là tiệc đón tiểu thư nhà mình, không phải cái party loạn xạ của cậu!”

“Sao loại mèo chó nào cậu cũng dắt đến được vậy hả?”

“Còn không gọi quản gia tống cô ta ra ngoài đi!”

Vừa nghe vậy, mắt Lục Gia Ninh liền đỏ hoe.

Cô ta hoảng loạn nhìn vệ sĩ đang bước tới, lập tức nhào tới níu chặt lấy Cố Thâm:

“Cố Thâm! Anh không thể đối xử với em như vậy!”

“Tối hôm qua chúng ta còn ở bên nhau mà! Anh đã nói sẽ dẫn em về gặp bố mẹ anh!”

Lời vừa buông, sắc mặt Cố Thâm lập tức trở nên khó coi đến cực điểm.

Phu nhân Vương khẽ nhướng mày, nhìn màn kịch trước mặt bằng ánh mắt thích thú.

Thẩm Gia Hằng đứng cạnh tôi, khoanh tay cười khẩy:

“Bởi vậy mới nói, bình thường nên sống tử tế một chút.”

“Giờ thì hay rồi, lật xe trước mặt bao nhiêu người.”

Bị bóc phốt ngay giữa nơi đông người, lại còn là trước mặt những nhân vật máu mặt của giới thượng lưu, Cố Thâm giận điên người, lập tức hất tay Lục Gia Ninh ra:

“Cô đừng có ngậm máu phun người!”

“Tôi với cô chẳng có gì cả!”

Nghe thế, Lục Gia Ninh lập tức ngây người, như thể không dám tin:

“Anh… anh dựa vào cái gì mà đối xử với tôi như vậy?!”

“Cố Thâm, tôi đã dâng hết cho anh rồi mà!”

Cô ta còn định tiếp tục buông lời chấn động, nhưng vệ sĩ của nhà họ Cố đã kịp bịt miệng cô ta lại.

Mẹ Cố Thâm lập tức quay sang phu nhân Vương, cười khan:

“Chỉ là một đứa ham trèo cao, thủ đoạn thấp kém thôi, mong phu nhân đừng để bụng.”

“Bà là người từng trải, chắc chắn cũng từng gặp qua loại người đáng ghét thế này.”

Nói xong, bà ta ra sức ra hiệu cho người phía sau nhanh chóng kéo cô ta đi.

Lục Gia Ninh còn đang vùng vẫy kịch liệt thì cha tôi — người nãy giờ vẫn đứng nhìn — rốt cuộc cũng không nhịn nổi nữa.

Ông ta bước nhanh lên trước, trừng mắt quát lớn:

“Nhà họ Cố, các người đừng có mà quá đáng!”

“Gì mà con giúp việc? Đây là con ruột của tôi!”

“Con gái tôi anh ngủ rồi, giờ định phủi tay để đi tìm môn đăng hộ đối khác à?!”

“Tôi mặc kệ! Nhà các người nhất định phải chịu trách nhiệm với con gái tôi!”

Lời này vừa dứt, cả khán phòng rúng động.

Tuy ai cũng ngầm hiểu Lục Gia Ninh là con riêng, nhưng nói toạc ra giữa nơi đông người thì lại là chuyện khác.

Huống hồ, di chúc của ông nội nhà họ Thẩm — Thẩm lão gia — trước khi qua đời gần như cả thủ đô đều biết rõ.

Phu nhân Vương khẽ nhíu mày, giọng lạnh lùng:

“Thẩm tổng, xin ông cân nhắc lời nói của mình.”

“Năm đó tôi chính là một trong những người chứng kiến ông cụ nhà ông lập di chúc.”

“Trong đó có ghi rất rõ — nếu ông thừa nhận mình có con ngoài giá thú, thì toàn bộ cổ phần nhà họ Thẩm trong tay ông sẽ bị thu hồi, chuyển hết sang cho con cái của chính thất.”

Nghe vậy, cha tôi chỉ cười lạnh, rồi rút ra một tờ xét nghiệm ADN, ném thẳng xuống bàn:

“Đúng! Tôi thừa nhận! Tôi chính là muốn cho Gia Ninh nhận tổ quy tông!”

“Dù sao thì nhà họ Thẩm cũng sắp phá sản rồi, thuế vụ cũng vào kiểm tra, cổ phiếu sắp rơi thành giấy lộn rồi, mất thì mất!”

“Còn về phần nhà họ Cố…”

“Ban đầu tôi còn nghĩ để hai đứa tự do yêu đương, thuận theo tự nhiên…”

“Không ngờ thằng nhóc thúi nhà cậu còn muốn chơi chùa à?”

“Tôi nói cho cậu biết, cậu đã ngủ với con gái tôi thì nhất định phải chịu trách nhiệm đến cùng!”

Vừa dứt lời, cha tôi liền ra tay trước, đấm thẳng một cú vào mặt Cố Thâm!

Hai bên lập tức loạn thành một mớ.

Nhân lúc hỗn loạn, em trai tôi — Thẩm Gia Hằng — len lỏi vào đám đông, nhặt lại bản xét nghiệm ADN bị ném dưới đất.

Bữa tiệc tan rã trong không khí nặng nề, chẳng ai vui vẻ ra về.

Tối hôm đó, Lục Gia Ninh ngay lập tức trở thành đề tài nóng sốt nhất trong giới thượng lưu.

Còn mẹ tôi thì vì đã nắm được chứng cứ cha tôi có con ngoài giá thú nên bận tối mắt ở công ty để xử lý hậu quả.

Liên quan đến hàng loạt hành vi thương mại phức tạp, tôi còn trẻ, tạm thời không tiện nhúng tay.

Nhưng tôi biết rõ — một khi cổ phần nhà họ Thẩm trong tay cha tôi rơi vào tay mẹ, thì những ngày tháng “hưởng phúc” của cha và con riêng sẽ kết thúc.

Tiếc là hai cha con đang làm loạn bên nhà họ Cố lại chẳng nhận ra điều đó.

Lục Gia Ninh thậm chí còn rảnh rỗi gửi tin nhắn cho tôi:

【Thẩm Lê, đừng tưởng là mày đã thắng.】

【Tao nói cho mày biết, người làm vợ chưa cưới của Cố Thâm chỉ có thể là tao! Anh ấy chỉ là bất đắc dĩ thôi, trong lòng vẫn yêu tao!】

【Giờ ba tao đang giúp tao đòi lại công bằng, chờ mà xem tao trở thành thiếu phu nhân nhà họ Cố!】

Báo cáo