Chương 3 - Tình Yêu Giả Định Và Những Câu Hỏi Bất Ngờ
3
Chúng tôi bắt đầu yêu xa.
Yêu xa đối với chúng tôi dường như cũng không quá khó khăn.
Bận thì ít liên lạc, rảnh thì lại tranh thủ thăm nhau.
Tôi luôn cảm thấy chúng tôi rất hợp nhau, bổ khuyết cho nhau hoàn hảo.
Sau này anh học lên tiến sĩ, tôi thì sang nước ngoài học cao học.
Lại bắt đầu yêu xa, lần này là cách nhau cả nửa địa cầu.
Học cao học ở Đức vô cùng khó, tôi còn học song bằng.
Đến khi tôi tốt nghiệp thì anh cũng xong tiến sĩ.
Chúng tôi lần đầu xảy ra bất đồng lớn — chính là về chuyện tìm việc của tôi.
Tôi muốn ở lại thành phố nơi trường đại học chúng tôi học, vì cơ hội nhiều hơn, tương lai sáng sủa hơn.
Nhưng Từ Văn không xin được việc tốt ở đó, nên sau khi cân nhắc thiệt hơn, anh chọn một thành phố xa xôi và ký hợp đồng tám năm.
Anh hy vọng tôi sẽ đến cùng anh.
Tình cảm hơn mười năm, cuối cùng tôi vẫn nhượng bộ, bắt đầu nộp hồ sơ tìm việc bên đó.
Công việc tìm không mấy thuận lợi, lại gặp phải chuyện chướng tai gai mắt này.
Tôi huỷ vé máy bay định đến tìm anh.
Bắt đầu chỉnh sửa lại CV.
Vốn dĩ tôi đã lưỡng lự về việc có nên đến đó hay không.
Giờ thì cuối cùng tôi cũng hạ quyết tâm — không vì bất kỳ ai mà phải làm khổ bản thân nữa.
Khi từng chiếc CV được gửi đi, thì không chỉ có email được gửi đi, mà còn có cả nước mắt và mồ hôi mà tôi đã đổ xuống cho dữ liệu suốt bao năm nay.
Tôi đã chặn Từ Văn.
Ngay sau cuộc gọi hôm đó.
Tôi không phải kiểu người dây dưa không dứt.
Thực ra trong lúc nói chuyện với anh ta, tôi đã đưa ra quyết định rồi.
Tôi là người theo chủ nghĩa lý tưởng.
Từ Văn từng là tất cả những gì tôi tưởng tượng về tình yêu: thuần khiết, mãnh liệt và kiên định.
Tôi làm được như vậy, nên tôi cũng mong người yêu có thể đáp lại tôi như thế.
Nhưng giờ nghĩ kỹ lại — Từ Văn đã từng làm được không?
Khi các cuộc gọi bị từ chối cứ liên tục hiện tên anh ta, tôi không nhịn được mà lại mở bài đăng hôm đó lên.
Tôi thấy chủ bài viết cập nhật:
【Anh ấy gần đây tâm trạng rất tệ, mọi người nói xem tối nay tôi nên nấu gì cho anh ấy ăn nhỉ? Có phải ăn món nhà nấu sẽ có cảm giác như đang ở nhà không?】
【Bạn gái anh ấy không nói chuyện với anh ấy nữa rồi, chỉ vì chuyện giúp tôi tìm việc thôi. Chị ấy tốt nghiệp từ đại học nước ngoài, chắc khó mà hiểu được nỗi khát khao công việc của một cô gái xuất thân nông thôn như tôi. Có thể tôi hơi ích kỷ, nhưng tôi thật sự hết cách rồi. Anh ấy là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của tôi, tôi nhất định không thể buông tay.】
【Anh ấy cứ an ủi tôi mãi, nói là không sao đâu, bạn gái anh ấy là cô gái hiểu chuyện nhất mà anh từng gặp.】
Phía dưới, dân mạng cười nhạo cô ta không thương tiếc.
Bình luận tới tấp:
【Cô và anh ta mau chốt luôn đi, đừng làm khổ bạn gái người ta nữa. Mà chắc bây giờ là bạn gái cũ rồi đấy?】
【Cô à, giờ cô và anh ta đã là vợ chồng hợp pháp rồi. Nếu anh ta còn quay lại với bạn gái cũ, thế thì ngoại tình đấy nhé. Cô định đẩy người ta vào tình huống trái đạo lý à?】
【Có ai điều tra được cô gái này không? Với cái IP này, tiến sĩ diện nhân tài được giới thiệu về nước cũng không nhiều đâu, trong mấy trường kia thôi, có cao nhân nào ra mặt không?】
Thật ra, mỗi lần đọc xong, tôi đều cảm thấy buồn cười.
Cái kiểu ngụy biện và giọng điệu của cô ta — sơ hở đầy rẫy.
Tôi không tin Từ Văn không nhìn ra.
Làm ra vẻ đáng thương vốn là chiêu thức giao tiếp của cô ta.
Anh ta chẳng qua là cam tâm tình nguyện bị mắc câu mà thôi.
Tôi đăng một tấm ảnh phong cảnh lên trang cá nhân.
Bất ngờ một người bạn cấp ba chơi khá thân nhắn tin hỏi riêng:
“Cậu với Từ Văn có chuyện gì à?”
Tôi trả lời:
“Chia tay rồi, tuần trước.”
Cô ấy gửi cho tôi một đường link giọng đầy phẫn nộ:
“Cái bài đăng này nói về Từ Văn đúng không? Tụi tớ mấy người cũng nghi nghi, nhưng lại sợ đoán mò ảnh hưởng đến tình cảm hai người. Giờ cậu xác nhận chia tay rồi thì tớ chốt luôn khỏi lăn tăn.”
Tôi không ngờ bài đó lại lọt vào mắt mấy người bạn học cũ.
“Chẳng lẽ hai cậu chia tay vì cô gái kia à? Tớ thấy cô ta nhắc đến chuyện bố trí công việc cho tiến sĩ, thấy quen quen. Sau đó mới nhớ ra là Từ Văn từng nói trong group là cậu định qua chỗ ảnh, ảnh có thể xin bố trí cho người nhà. Cả nhóm tụi mình còn vào chúc hai cậu sớm thành đôi cơ mà.”