Chương 5 - Tình Yêu Đằng Sau Ống Kính
Cô ta đang khen con trai mình: “Huyên Huyên giỏi quá, đúng là cá chép may mắn nhỏ của mẹ.”
Tôi mím môi cười nhạt, Vu Trăn Trăn tự xây dựng hình tượng công chúa ngốc.
Giờ chắc cũng định gán cho con trai nhân cách “tiểu thần tài”.
Không cần đoán cũng biết, đám “lông chân” (fan cuồng) của cô ta lúc này chắc đang tung hô đầy trời trên mạng.
Cô ta ôm nguyên liệu chạy vào bếp cùng Giang Văn Huyên, trước khi đi còn không quên thêm chút trà xanh “Cô Tống, xin lỗi nha, nguyên liệu nhà tôi toàn món mặn, chắc cần dùng bếp lâu một chút, cô không ngại chứ?”
Tôi đáp: “Cô cứ tự nhiên.”
Cô ta đã tự tin đến thế, muốn thể hiện bản thân, tôi đương nhiên phải ủng hộ.
“Mẹ ơi, con thuộc công thức nấu ăn.” Tống Lễ nhỏ giọng nói.
Bùi Diễn Chi nấu ăn rất ngon, Tống Lễ bình thường hay ngồi sau cửa kính xem ba nấu, nghe nhiều rồi tự nhiên cũng nhớ được vài món.
“Lễ Lễ, bếp rất nguy hiểm, không phải chỗ cho mấy bạn nhỏ như con vào đâu.”
Tôi lật lật hộp nguyên liệu, thấy cà chua và dưa chuột, mắt sáng lên.
Đốt bếp thì khỏi nghĩ rồi.
Nhưng giữa mùa hè oi bức, ăn vài món trộn mát mát thì vẫn ổn.
Tôi cùng Tống Lễ rửa cà chua với dưa chuột.
Làm hai món đơn giản: cà chua trộn đường và dưa chuột trộn, đỏ đỏ xanh xanh nhìn khá bắt mắt.
Ngoài sân có một bàn ăn lớn ngoài trời.
Món tôi làm quá đơn giản, tổng cộng chưa đến mười phút là xong.
Tôi đã ngồi xuống trò chuyện với sư tỷ Trương Lạc, bàn về cảm xúc và cách nhập vai nhân vật trong kịch bản, đến đoạn hay, hai chị em còn diễn thử một màn.
Ôn Hòa dẫn ba đứa nhỏ ra sân xem gà vịt, cho cừu con ăn cỏ.
Bình luận bên đó bắt đầu tuôn ào ạt.
【Trăn Trăn thật nghiêm túc, đang nấu món lớn, nhìn Tống Thiên Yên kìa, có hai món nguội thôi mà cũng dám đem ra, làm qua loa vậy, chắc lên show chỉ để lấy lòng đạo diễn.】
【Cả Ôn Hòa nữa, sao không dẫn Huyên Huyên đi chơi? Phân biệt đối xử quá, nghĩ mà xem, Huyên Huyên còn tặng quà cho hai em gái mà.】
【Tặng quà cho hai em, sao không tặng Tiểu Lễ?】
【Đúng á, rõ ràng là thiên vị.】
【Double standard là đặc sản của fan Vu Trăn Trăn rồi.】
【Nói thật, Tống Thiên Yên đọc kịch bản nghiêm túc nhìn ngầu quá.】
【Cô ấy đóng phản diện điên loạn là gu của tôi đấy, vừa ngầu vừa đẹp.】
5
Chúng tôi chờ suốt hai tiếng, Vu Trăn Trăn vẫn chưa nấu xong.
Ngay cả tổ đạo diễn cũng không chịu nổi, vào bếp hỏi.
“Cô Vu, món của cô xong chưa?”
Vu Trăn Trăn quay sang máy quay cười một cái: “Món ngon thì không sợ đợi, tôi đang ninh nước dùng, còn một tiếng nữa là xong.”
Vì muốn trổ tài món sở trường trong chương trình, cô ta đặc biệt tìm đầu bếp chuyên nghiệp học cấp tốc một tháng.
Nhất định phải làm bùng nổ cả livestream.
Nguyên liệu cũng là cô ta thông qua trợ lý đạo diễn, đặc biệt chuẩn bị.
Tổ đạo diễn cau mày: “Nhưng mấy đứa nhỏ đói rồi.”
“Vậy cho tụi nhỏ ăn chút đồ vặt trước đi, món của tôi nhất định khiến người ta nhớ mãi.”
Tổ đạo diễn khó xử đi ra, thông báo tình hình với chúng tôi.
Vài đứa trẻ đã đói đến không còn sức.
Tôi xót con, xoa đầu Tống Lễ: “Đói chưa?”
“Lễ Lễ không đói.”
Tống Lễ từ tốn bước tới, lôi trong túi ra túi snack nhỏ, đây là túi ba cậu bé dùng để đựng hạt dinh dưỡng.
“Mẹ ơi, ba nói không được để mẹ đói, mẹ ăn đi.”
Tôi cúi đầu cắn hạt hạnh nhân trong tay con, nhai từ từ: “Ngon ghê, Lễ Lễ cũng ăn đi.”
Không chỉ Tống Lễ, Miểu Miểu cũng đang mè nheo đòi mẹ cho ăn, Lê Khinh Khinh xoa bụng, mắt dán vào túi snack trong tay Tống Lễ.
“Con chia cho các chị đi, mẹ nấu mì cho con.”
Tống Lễ vui vẻ cầm hạt dinh dưỡng đi chia, giọng nũng nịu: “Chị ăn nè.”
Người lớn còn chịu đói được, nhưng trẻ con đang lớn mà đói thì dễ ảnh hưởng sức khỏe.
Tôi đứng dậy lấy mì từ hộp nguyên liệu.
Nấu mì với nước trắng thì tôi biết làm.
Một chậu mì luộc xong xả nước lạnh, mở lọ tương bò Bùi Diễn Chi làm, xúc mấy muỗng to rưới lên.
Tương bò Bùi Diễn Chi làm đúng là tuyệt đỉnh.
Anh lúc nào cũng lo tôi đi đóng phim không chịu ăn uống, nên tủ lạnh lúc nào cũng đầy tương do anh làm.
Trước khi tôi ra ngoài, anh sẽ bỏ vào túi tôi mấy chai, còn dặn trợ lý giám sát tôi ăn uống. Dưới sự chăm sóc đó, bệnh đau bao tử của tôi cũng khỏi.
“Thơm quá, món gì vậy?”
Tôi như khoe bảo vật, mang ra cả tương bò, tương nấm, tương cá.
Tống Lễ thấy mấy lọ quen thuộc, mắt sáng lên: “Đây là ba con làm đó, ngon lắm luôn.”
Mang theo sáu lọ, buổi sáng vỡ mất ba, nhưng cũng còn đủ.
Mì trộn tương quả nhiên ngon hết sảy.
Không chỉ mấy đứa nhỏ ăn ngấu nghiến, người lớn cũng nhập cuộc.
Thêm chút dưa chuột sợi, đúng là combo mùa hè.
Tôi còn bảo Tống Lễ trộn riêng hai phần, mang vào bếp cho Vu Trăn Trăn và Giang Văn Huyên.
Không ngờ bị Giang Văn Huyên từ chối thẳng thừng.
“Nhà tôi không ăn mì trộn rẻ tiền như vậy.” Thái độ kiêu căng kia đúng là bản sao của Giang Thần.
Không ăn thì thôi.
Tôi cũng chẳng muốn đem tâm huyết của Bùi Diễn Chi cho họ ăn.
Trực tiếp đem cho tổ đạo diễn, trong livestream chỉ còn lại tiếng húp mì rột rột.
Bình luận bắt đầu nổ.
【Nhìn có vẻ ngon quá ta, là sao vậy?】
【Tò mò chồng của Tống Thiên Yên ghê, ông chồng đảm đang quá trời.】
【Biết đâu là ăn bám, chứ sao Tống Thiên Yên không công khai?】