Chương 7 - Tin Nhắn Nhầm Định Mệnh

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Thu Thu, anh đã bình tĩnh suốt sáu năm rồi.”

Sáu năm.

Tôi đến nhà họ Phó cũng vừa tròn sáu năm.

Chẳng lẽ… anh yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên?

Ý nghĩ này vừa nảy lên, anh đã cúi xuống, khẽ cắn môi tôi, sau đó biến thành nụ hôn ngày càng sâu.

Tôi cảm giác não trái não phải đánh nhau loạn xạ.

Bên trái một thiên sứ hét: 【Cắn cái miệng đó làm gì? Có gì ngon đâu hả?!】

Bên phải một ác quỷ gào: 【Hôn! Hôn đi! Hôn đến mức trời đất đảo lộn luôn!】

Không biết qua bao lâu, thiên sứ cuối cùng thắng thế.

Tôi đỏ bừng mặt, ngửa đầu cắt ngang nụ hôn, nhanh chóng đưa tay bịt môi Phó Thương lại khi anh định hôn tiếp.

Nhưng vừa mở miệng, tôi liền nhận ra ác quỷ chưa hề thua.

“Anh dừng chút đi, trong kho có camera…”

Phó Thương nhìn tôi, trong mắt sự mơ hồ dần bị ý cười thay thế.

“Vậy chỗ không có camera thì có thể tiếp tục hôn rồi?”

Anh nói, đáy mắt cong lên.

Rực rỡ.

Đến mức như soi thấu con tim tôi.

Ngay sau đó, bàn tay rộng lớn dễ dàng phủ lên mu bàn tay tôi.

Phó Thương dùng ánh mắt tràn đầy xâm chiếm nhìn tôi, nghiêng đầu, hôn nhẹ vào lòng bàn tay.

Rồi chậm rãi đan mười ngón với tôi.

Kéo tay tôi xuống.

Theo lý thuyết, chuỗi động tác này đủ để khiến tôi mê mẩn.

Nhưng đáng tiếc, tay tôi vừa làm việc, toàn bụi đất.

Thế là dính hết lên mặt anh.

Nói xem, có buồn cười không chứ…

ảnh meme tướng quân gãi đầu.jpg

Tôi “phụt” một tiếng cười ra.

Ánh mắt anh mơ màng: “Sao thế? Thu Thu, em cười gì vậy?”

Tôi dùng tay còn lại chấm nhẹ lên chóp mũi anh.

“Anh biến thành mèo hoa rồi.”

Phó Thương chẳng để tâm chuyện mặt dính bụi.

Anh khẽ cười, sửa lại:

“Sai rồi.

Anh là chó.

Là con chó của Thu Thu.”

9.

Phó Thương tiếp tục làm nốt công việc tôi chưa xong.

Chiếc sơ mi cao cấp nhanh chóng ướt đẫm mồ hôi.

Vì nụ hôn quá mãnh liệt ban nãy, môi anh lúc thở còn hơi tê rần, như nhắc nhở tôi rằng tất cả không phải mơ.

Quan hệ “anh em” trở thành xiềng xích giữa chúng tôi.

“Bây giờ chúng ta như thế này… phải nói sao với gia đình?”

Động tác của Phó Thương không ngừng lại.

“Cứ để anh lo.”

Ba chữ ấy, anh nói vô cùng chắc nịch, làm tôi tưởng anh có nước cờ gì ghê gớm lắm.

Kết quả là, làm việc xong anh gửi link một cuốn tiểu thuyết vào nhóm gia đình.

Tên sách: 《Em gái kế, anh thích em từ lâu rồi》

Phó Thương: 【@Đại Triển Hoành Đồ, ba, con trai ngoan giới thiệu bố một quyển tiểu thuyết.】

Tôi thầm nghĩ: cái này có hơi… thẳng quá không?

Ba phút sau, bố dượng trả lời: 【Mới có một chương mà mày cũng giới thiệu? Nhận tiền quảng cáo hả? Cút!】

Phó Thương: 【Đêm nay trước khi ngủ con viết tiếp.】

Đại Triển Hoành Đồ: 【À, mày viết hả? Văn bút chẳng ra gì.】

Tốt lắm.

Bố dượng hoàn toàn không hiểu ẩn ý của Phó Thương.

Anh lại gửi thêm link một bài viết trên WeChat.

Tên: 《Lời tự bạch của một nam giới ưu tú 26 tuổi —— Hình như tôi đã thích em gái kế rồi》

Nửa phút sau, bố dượng gửi hai đoạn thoại.

“Cái loại public account rác rưởi chỉ có một fan này mà mày cũng đọc Tiểu Thương mày bị ma nhập à?

“Không nói nữa, tao giới thiệu cho mày một vị thầy, mày tự liên lạc đi. Tao với dì Summer đang du lịch ở Thụy Điển rồi.”

Từ nhỏ đến lớn, chuyện gì Phó Thương cũng mưu tính chu toàn, nắm chắc trong tay. Đây là lần đầu tiên anh thấy bất lực.

May mà.

Ngay giây sau, anh được cứu.

Hoa Khai Phú Quý: 【@Autumn, Tiểu Thương, con không phải đang đùa chứ?】

Phó Thương: 【Dì Summer, con nghiêm túc.】

Mẹ tôi không trả lời nữa.

Phó Thương lặng lẽ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, tay nắm lấy tay tôi lại khẽ run.

Khoảnh khắc bố Phó gọi video đến, anh căng thẳng quá mà lỡ bấm nhầm nút đỏ cúp máy.

Rồi lại cuống quýt gọi lại.

Như một cậu nhóc mới lớn.

“Ba…”

“Phó Thương, thằng nhóc này mày dám cúp máy ba hả!”

Phó Thương không ngờ câu đầu tiên ba nói lại là thế, anh bất đắc dĩ thở dài.

“Xin lỗi ba, con vừa rồi hồi hộp quá.”

Bên kia màn hình, ba Phó bĩu môi: “Có gì mà căng thẳng? Ba với dì Summer của con có nói không đồng ý đâu.”

Mẹ tôi đang dựa vào lưng ông, cười rạng rỡ: “Đúng rồi đúng rồi, đừng lo lắng quá.”

Tôi với Phó Thương đều ngẩn người, đồng thanh: “Ba mẹ cho phép bọn con ở bên nhau?”

Ba nghe thấy giọng tôi, vui vẻ chào hỏi rồi mới tiếp lời:

“Cho chứ! Nói thật nhé, ba còn chuẩn bị tinh thần là con là gay cơ. So với chuyện đó, kết quả bây giờ tốt quá rồi.

“Quan trọng nhất, nếu ba không đồng ý thì dì Summer của con chắc chắn buồn.

“Nhớ kỹ, Phó Thương, chuyện gì khiến vợ tổn thương thì tuyệt đối không được làm.”

Phó Thương vừa “vâng vâng vâng, biết rồi ba” vừa nhân lúc ngoài khung hình hôn chụt lên môi tôi.

Ai ngờ lực hơi mạnh, một tiếng “chụt” vang to khắp phòng.

Bên kia, đôi vợ chồng già nghe xong hơi cạn lời.

Cuối cùng là mẹ tôi lên tiếng gỡ tình huống.

“Thôi được rồi, hai đứa cứ tình cảm đi. Chuyện cụ thể để hôm kia mẹ với ba con về rồi ngồi lại bàn kỹ.”

“Vâng.”

Cuộc gọi kết thúc.

Tôi đỏ tai, thúc cùi chỏ vào anh.

“Anh không thể chờ một chút hẵng hôn à?”

Anh cười ngốc nghếch.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)