Chương 1 - Tin Nhắn Đe Dọa Tử Vong

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Trước khi công bố điểm thi đại học, trong nhóm lớp bỗng xuất hiện một tin nhắn đ ,e d ,ọa ch, et c ,hóc:

【Tuyệt đối đừng tra điểm thi đại học, ai tra người đó nhà t ,an cửa n ,át!】

Ban đầu, chúng tôi tưởng đó chỉ là trò đùa á ,c ý.

Cho đến khi học bá và hoa khôi lớp lần lượt ch ,et thảm, cả nhà bị d ,i //ệt m ,ôn, th ,i t /h ,ể đều bị h ,à /nh h ,ạ t ,àn đ ,ộc gh .ê r .ợn, không ai dám tra điểm nữa.

Để cung cấp manh mối cho cảnh s ,át điều tra, tôi lấy hết can đảm thú nhận: thật ra, tôi chính là người đầu tiên tra điểm.

Nhưng sau khi mọi người biết tôi là kẻ sống sót duy nhất, họ liền nghi ngờ tôi chính là h ,ung th ,ủ đứng sau.

Tôi cố gắng chứng minh mình vô tội nhưng chẳng ai tin, những người từng sùng bái học bá và hoa khôi càng đ ,iên c ,uồng, đ ,á //nh tôi đến mức toàn thân g ,ãy x ,ư //ơng vụn. Sau đó, họ t ,àn nh ,ẫn đ ,ẩy tôi từ tầng h ,ai m ,ươi x ,uống đ ,ất, khiến tôi ch ,et thảm.

Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại cái ngày tra điểm hôm ấy.

1

【Tổng điểm: 702】

Điểm thi hiện lên trên màn hình điện thoại, một con số đủ để đậu bất kỳ trường đại học nào, nhưng tôi lại không thấy chút vui mừng hay xúc động nào.

Ngược lại, một cơn ớn lạnh từ sau lưng lan khắp toàn thân.

Tôi run rẩy đưa tay mở nhóm lớp ra, lập tức thấy lại tin nhắn đ ,e d ,ọa ch ,et c ,hóc kia:

【Tuyệt đối đừng tra điểm thi đại học, ai tra người đó nhà t ,an cửa n ,át!】

Từng khung cảnh quen thuộc kéo về khiến tôi bừng tỉnh: tôi đã tr ,ọng s ,inh!

Kiếp trước, học bá và hoa khôi không tin lời cảnh báo, lần lượt tra điểm, cuối cùng đều ch  ,et thảm, cả nhà cũng bị liên lụy.

Nhưng điều kỳ lạ là, tôi rõ ràng cũng đã tra điểm, vậy mà vẫn bình yên vô sự.

Ánh mắt tôi lần nữa dừng lại trên tin nhắn đ ,e d ,ọa kia, mí mắt bất chợt giật mạnh.

Có gì đó không đúng!

Tin nhắn đó được đăng lúc 11 giờ 50 phút.

11 giờ 51, lớp trưởng đã @all nhắc mọi người tạm thời đừng tra điểm.

Thời gian tra điểm chính thức là 12 giờ trưa, để giảm bớt căng thẳng, tôi cứ liên tục lướt xem tin nhắn đến tận 11 giờ 59, nhưng lại không hề thấy gì cả!

Nếu thấy rồi, tôi đã không tra điểm, cũng sẽ không dẫn đến th ,ảm k ,ịch sau đó.

Chẳng lẽ là do mạng chậm? Nhưng trực giác mách bảo tôi: không đơn giản vậy đâu.

Chỉ tiếc rằng dù có tr ,ọng s ,inh, tôi vẫn đã tra điểm rồi.

Tôi đóng trang tra cứu điểm lại, cố gắng giữ bình tĩnh.

Tôi vô tội, kiếp này, tôi phải bảo vệ chính mình, còn phải tìm ra sự thật, vạch mặt h ,ung th ,ủ!

Trong nhóm lớp, mọi người đang thảo luận sôi nổi.

【Xời ơi, thiệt hay giỡn vậy trời, tra điểm vốn đã đủ hồi hộp rồi, giờ còn chơi trò h ,ù d ,ọa nữa, ai chịu nổi?】

【Lớp trưởng, lần sau nhóm nên cài xác thực khi vào đi, không thì mấy con mèo con ch ,ó cũng vào spam được.】

【Tôi nhờ người điều tra thử tài khoản đó rồi, là người hay m ,a cũng dễ tra, chờ tôi vài phút.】

Người cuối cùng lên tiếng là tiểu thư con nhà giàu của lớp tôi, Tô Thanh Nhã.

Tập đoàn Tô thị thế lực trải rộng, cô ấy chịu ra tay, cả lớp liền thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng tôi thì biết, chuyện này cô ấy giải quyết không nổi đâu.

Quả nhiên, một lát sau, Tô Thanh Nhã gửi tin vào nhóm:

【Tài khoản đó che giấu địa chỉ IP rất kỹ, bộ phận kỹ thuật nói có thể cần thêm vài tiếng để truy vết, cứ chờ đi.】

Cả nhóm im lặng một lúc, rồi nổ tung như chợ vỡ, ai nấy đều nói không muốn chờ nữa.

Cũng phải, mười hai năm đèn sách, ai mà không muốn biết điểm sớm một chút?

Học bá Trình An Dận cũng giống kiếp trước, gửi liền hai đoạn tin nhắn thoại.

“Không chờ nữa đâu. Có lẽ chỉ là trò đùa á ,c ý thôi. Lớp mình lúc thi thử luôn đứng đầu thành phố, kiểu gì chả có người ganh tị.”

“Ba tôi đã mời cả làng tới nhà ăn mừng, chỉ chờ tôi tra điểm xong là đãi tiệc. Hơn nữa, điểm thi đại học ảnh hưởng đến cả nửa đời sau, tôi phải tra trước.”

Giọng Trình An Dận giống như con người cậu ấy, trong trẻo sạch sẽ, cuối câu còn hơi ngượng ngùng, hiếm thấy.

Mọi người tạm thời quên mất lời đ ,e d ,ọa, thi nhau hỏi han “chuyện ảnh hưởng hạnh phúc” là gì.

Còn tôi chẳng rảnh hóng hớt, trong đầu chỉ hiện lên cảnh tượng kiếp trước Trình An Dận cùng cả nhà cậu ấy ch ,et th ,ảm.

2

Thấy bi kịch sắp lặp lại, tôi giằng xé nội tâm d ,ữ d ,ội, cuối cùng vẫn quyết định, m ,ạng người là trên hết, không thể không can thiệp.

Nhưng tôi không nói gì trong nhóm lớp, mà trực tiếp gọi thoại cho Trình An Dận.

Vừa nối máy, tôi liền nghiêm túc mở lời: “Học bá, đừng tra, tuyệt đối đừng tra! Điểm đã có thì không chạy đi đâu được, nhưng nếu tra xong mà thật sự gặp chuyện thì sao? Không đáng mạo hiểm đâu.”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)