Chương 17 - Tỉ Muội Song Bào Thai
Chương 17:
Từ lúc Tiêu Dật Hiên kêu rên đến hiện tại liền đã hôn mê.
Kỳ Du Lễ thấy thế đem một bát nước tạt vào mặt hắn để tỉnh lại.
Cứ như thế cắt bảy bảy bốn mươi chín đao, Tiêu Dật Hiên tỉnh rồi hôn mê qua vài chục lần.
Ta rốt cục dừng tay lại.
Trong chậu là đã bốc mùi thịt thối, bả vai Tiêu Dật Hiên đã có thể thấy được xương cốt.
Ta đem chủy thủ ném xuống đất phát ra tiếng vang lanh lảnh.
"Tốt, có thể để bọn hắn vào."
Tiêu hầu gia nhìn thấy hình dạng Tiêu Dật Hiên lúc này đau lòng không thôi, cảm thấy cực kỳ hối hận lúc trước vì sao muốn nghe Tam hoàng thúc tùy ý để Tiêu Dật Hiên một mình chạy tới Dạ Tần.
Đến tận đây quan hệ giữa Tam hoàng thúc cùng Tiêu hầu gia xem như là mất đoạn.
Bước đầu tiên cũng coi là thuận lợi hoàn thành, con đường sau đó liền càng có thể thông suốt.
.......
Tắc Nạp không biết cũng từ nơi nào biết được tin tức ta cùng tỷ tỷ song sinh tử tương sinh tương khắc.
Liền bắt đầu thay đổi biện pháp hướng chỗ ta đưa thuốc bổ.
Lấy lý do: "Vì hai nước hữu hảo."
Mà ta tự nhiên cũng không quên thời thời khắc khắc đi trông nom hầu hạ tỷ tỷ.
"Tiện nhân nhà ngươi, ta muốn gặp hoàng huynh, hoàng huynh nếu biết ngươi nhốt ta, nhất định sẽ không tha thứ ngươi."
Ta lạnh lùng nhìn nàng.
"Ngươi quả nhiên là ngu xuẩn."
Câu chuyện ta cùng tỷ tỷ tương sinh tương khắc truyền đến tai hoàng huynh.
Hắn chỉ nói một câu: "Nếu thật sự là như thế, ngươi thuận tiện đối xử tốt với thân thể của mình."
Ý trên lời nói liền: Nàng vẫn là sống suy nhược như vậy đi, không được lại gây ra chuyện gì ở bên ngoài.
Hai chọn một, ta tự nhiên là sự lựa chọn tốt hơn.
Không phải nàng nghĩ vì sao ta phí hết tâm tư để Tiêu Dật Hiên đi đón nàng, một công chúa thường xuyên gây ra tai họa và không thuần khiết.
Cho dù ai cũng sẽ không thả nàng ta ra làm loạn đâu.
Ta nhìn con mắt của nàng, chậm rãi đi lên trước: "Tỷ tỷ, tỷ có thực sự tin rằng ta và tỷ có số phận xung khắc không?"
Trên mặt nàng hiện lên một tia bối rối: "Làm sao không phải, chính là ngươi khắc bản cung! Bản cung sẽ không bỏ qua ngươi."
Ta giễu cợt lên tiếng: "Như thế rất tốt, vậy tôi sẽ càng sống thật khỏe, nhìn tỷ tỷ như thế nào cả ngày bị ốm đau hành hạ."
Tương sinh tương khắc?
Làm gì có chuyện tương sinh tương khắc.
Bất quá là tỷ tỷ khi còn bé nhìn ta không vừa mắt, cố ý bỏ một số loại thuốc vào trong thức ăn của ta.
Như vậy ta cùng nàng liền sẽ có một người khoẻ mạnh một người suy nhược.
Không có nàng ở đây hạ dược, thân thể ta tự nhiên càng tốt lên.
Về sau vì hồi kinh, nàng lúc này mới cố ý tìm người lập lời nói dối như vậy.
Bởi vì nàng biết, lời nói dối như vậy nhất định có thể lừa được Tiêu Dật Hiên, để hắn vì nàng máu chảy đầu rơi.
Ta đưa tay cầm lên châm nhỏ mà Vinh Uyển đưa qua: "Tỷ tỷ chưa nên đi, một chiêu này vẫn là ngươi dạy."
Nàng bị Vinh Uyển đè lại, muốn giãy dụa nhưng lại không thể.
Chỉ có thể để cho ta một châm châm đâm đi vào.
Đâm hết số châm cầm trên tay, ta đi ra ngoài nhìn về phía một bên cung nữ.
"Hôm nay ai là người tới tẩm cung của tỷ tỷ?"
Các nàng thống nhất trả lời: "Chỉ có Tắc Nạp vương gia."
Tắc Nạp muốn để cho ta mang tiếng xấu của hắn, cái chuyện oan ức này vẫn là để cho chính hắn mang đi.
Từ lúc Tiêu Dật Hiên kêu rên đến hiện tại liền đã hôn mê.
Kỳ Du Lễ thấy thế đem một bát nước tạt vào mặt hắn để tỉnh lại.
Cứ như thế cắt bảy bảy bốn mươi chín đao, Tiêu Dật Hiên tỉnh rồi hôn mê qua vài chục lần.
Ta rốt cục dừng tay lại.
Trong chậu là đã bốc mùi thịt thối, bả vai Tiêu Dật Hiên đã có thể thấy được xương cốt.
Ta đem chủy thủ ném xuống đất phát ra tiếng vang lanh lảnh.
"Tốt, có thể để bọn hắn vào."
Tiêu hầu gia nhìn thấy hình dạng Tiêu Dật Hiên lúc này đau lòng không thôi, cảm thấy cực kỳ hối hận lúc trước vì sao muốn nghe Tam hoàng thúc tùy ý để Tiêu Dật Hiên một mình chạy tới Dạ Tần.
Đến tận đây quan hệ giữa Tam hoàng thúc cùng Tiêu hầu gia xem như là mất đoạn.
Bước đầu tiên cũng coi là thuận lợi hoàn thành, con đường sau đó liền càng có thể thông suốt.
.......
Tắc Nạp không biết cũng từ nơi nào biết được tin tức ta cùng tỷ tỷ song sinh tử tương sinh tương khắc.
Liền bắt đầu thay đổi biện pháp hướng chỗ ta đưa thuốc bổ.
Lấy lý do: "Vì hai nước hữu hảo."
Mà ta tự nhiên cũng không quên thời thời khắc khắc đi trông nom hầu hạ tỷ tỷ.
"Tiện nhân nhà ngươi, ta muốn gặp hoàng huynh, hoàng huynh nếu biết ngươi nhốt ta, nhất định sẽ không tha thứ ngươi."
Ta lạnh lùng nhìn nàng.
"Ngươi quả nhiên là ngu xuẩn."
Câu chuyện ta cùng tỷ tỷ tương sinh tương khắc truyền đến tai hoàng huynh.
Hắn chỉ nói một câu: "Nếu thật sự là như thế, ngươi thuận tiện đối xử tốt với thân thể của mình."
Ý trên lời nói liền: Nàng vẫn là sống suy nhược như vậy đi, không được lại gây ra chuyện gì ở bên ngoài.
Hai chọn một, ta tự nhiên là sự lựa chọn tốt hơn.
Không phải nàng nghĩ vì sao ta phí hết tâm tư để Tiêu Dật Hiên đi đón nàng, một công chúa thường xuyên gây ra tai họa và không thuần khiết.
Cho dù ai cũng sẽ không thả nàng ta ra làm loạn đâu.
Ta nhìn con mắt của nàng, chậm rãi đi lên trước: "Tỷ tỷ, tỷ có thực sự tin rằng ta và tỷ có số phận xung khắc không?"
Trên mặt nàng hiện lên một tia bối rối: "Làm sao không phải, chính là ngươi khắc bản cung! Bản cung sẽ không bỏ qua ngươi."
Ta giễu cợt lên tiếng: "Như thế rất tốt, vậy tôi sẽ càng sống thật khỏe, nhìn tỷ tỷ như thế nào cả ngày bị ốm đau hành hạ."
Tương sinh tương khắc?
Làm gì có chuyện tương sinh tương khắc.
Bất quá là tỷ tỷ khi còn bé nhìn ta không vừa mắt, cố ý bỏ một số loại thuốc vào trong thức ăn của ta.
Như vậy ta cùng nàng liền sẽ có một người khoẻ mạnh một người suy nhược.
Không có nàng ở đây hạ dược, thân thể ta tự nhiên càng tốt lên.
Về sau vì hồi kinh, nàng lúc này mới cố ý tìm người lập lời nói dối như vậy.
Bởi vì nàng biết, lời nói dối như vậy nhất định có thể lừa được Tiêu Dật Hiên, để hắn vì nàng máu chảy đầu rơi.
Ta đưa tay cầm lên châm nhỏ mà Vinh Uyển đưa qua: "Tỷ tỷ chưa nên đi, một chiêu này vẫn là ngươi dạy."
Nàng bị Vinh Uyển đè lại, muốn giãy dụa nhưng lại không thể.
Chỉ có thể để cho ta một châm châm đâm đi vào.
Đâm hết số châm cầm trên tay, ta đi ra ngoài nhìn về phía một bên cung nữ.
"Hôm nay ai là người tới tẩm cung của tỷ tỷ?"
Các nàng thống nhất trả lời: "Chỉ có Tắc Nạp vương gia."
Tắc Nạp muốn để cho ta mang tiếng xấu của hắn, cái chuyện oan ức này vẫn là để cho chính hắn mang đi.