Chương 13 - THƯ TÌNH ĐÊM QUA
“Hứa Từ sao anh lại đánh yêu như vậy, người kia là anh trai em, anh sao không hỏi lời nào đã tức giận?”
Tống Lê không nghĩ anh có thể ghen như vậy cười nhéo hai má anh.
Hứa Từ nói:
“Anh biết.”
Là bởi vì biết cho nên sợ hãi anh ta đưa cô rời khỏi anh như chín năm trước đã đưa cô đến Maxcova.
Trên người còn rất đau nhưng cô vẫn đến nằm vào lòng anh.
“Hơn nữa hôm nay em ra ngoài là bàn công việc cho nên lần sau anh không thể cắn em vì lý do không đúng như vậy. Em sẽ giận.”
Hứa Từ cúi đầu hôn cô.
“Ừm.”
“Cười một cái.”
Tống Lê nhéo cằm anh, rất buồn, anh muốn tránh nhưng cô không cho yết hầu lăn lộn quá nhiều lần sau đó cả người anh nóng lên.
Hứa Từ cầm tay cô, nhìn bộ nail cô mới làm hôm nay
“Rất đẹp.”
“Anh vui chưa?”
Tống Lê nói
“Vài hôm nữa em cũng có thể đi ra ngoài kiếm tiền về nhà”
Hứa Từ muốn nói em có thể chỉ ở nhà nhưng anh biết cánh cửa này không nhốt được cô.
“Muốn làm cái gì?”
“Ừ… chưa nghĩ ra.. có lẽ vẫn là chụp tạp chí đi, Tống Y nói sẽ tìm cho em trợ lý mới, em chỉ cần xinh đẹp là được ,việc này em không cần quan tâm. Hẳn là chụp trang bìa cho Lady, bọn họ đã hẹn vài lần”
“Em cùng anh ta quan hệ rất tốt?”
“Không tốt, anh ta còn thường xuyên cắt tiền lương của em”
Tống Lê đứng lên đi đến ngồi lên đùi anh, ôm cổ và hôn anh.
“Hứa Từ của chúng ta là tốt nhất, là người tốt nhất thế giới.”
Hứa Từ ôm eo cô.
“Anh ấy là anh em, anh ấy đối tối với em nhưng anh tốt hơn.”
Hứa Từ hôn cô từng chút một, dần dần Tống Lê bị anh hôn không còn một chút kẽ hở. Ánh mắt anh sâu thẳm chấp nhất nhìn cô
“Anh chỉ tốt đối với một mình em.”
“Giờ em muốn ăn tôm càng, anh sôt tôm cho em.”
“Được.”
Nửa đêm Hứa Từ phục vụ bữa ăn khuya cho cô xong lại thay hết chăn ga. Sau nửa đêm cô hơi mệt, hơi sốt, Hứa Từ là cho cô uống thuốc.
Mắt anh díu lại ngủ rất sâu, buổi sáng là có người đánh thức.
Anh mở to mắt nhìn cô cuộn tròn trong chăn như một chiếc bao to.
Tối qua không kéo rèm, tia nắng ban mai chiếu vào phòng. Ánh áng bên trong đủ cho anh thấy rõ ràng việc cô đang làm. Cô đang ngậm d/ư/ơ/n/g v/ậ/t của anh.
Anh thậm chí có thể tưởng tượng được hình ảnh cô ghé vào giữa hai chân anh, chiếc miệng nhỏ nhắt đỏ sẫm ngậm vào phun ra d/ư/ơ/n/g v/ậ/t to lớn của anh.
“Lê Lê…”
Giọng anh khàn khàn vì vừa mới tỉnh dậy, lúc này lại mang theo hơi thở hỗn loạn rất gợi cảm khác hẳn với giọng nói vốn trong trẻo lạnh lùng của anh.
Thấy anh đã tỉnh Tống Lê nhả d/ư/ơ/n/g v/ậ/t của anh ra, một âm thanh vang lên môi cô như cánh hoa cũng rất quá phận. Hứa Từ nhìn chất nhầy dính đầy miệng cô, gợi dục đến mê người, d/ư/ơ/n/g v/ậ/t lại cương cứng hơn vài phần.
“Em hôn nó đã lâu nhưng nó còn chưa bắn.”
Tống Lê ghé vào ngực anh tủi thân nói.
Bàn tay đặt trên lưng cô thật nóng, còn hơi ẩm ướt. Hứa Từ tách hai chân cô ra đồng thời đưa tay vào trong quần lót của cô, đụng đến nơi đó đã toàn là nước. Hai ngón tay anh nhẹ nhàng kích thích tiểu huyệt của cô, sau đó còn trượt vào trong sờ vào chỗ mẫn cảm của cô. Cô hơi rên rỉ thành tiếng yếu ớt. Hứa Từ chịu đựng xúc động muốn cắn cô
“Còn đau không?”
“Còn hơi chút.”
Tống Lê nhìn ánh mắt anh
“Nhưng có thể làm trong chốc lát”
Cô nhìn đồng hồ
“Chỉ mười phút không thể hơn.”
D/ư/ơ/n/g v/ậ/t của Hứa Từ đã muốn tiến vào người cô. Hai tay anh ôm eo cô ấn cô ngồi xuống. Tống Lê chỉ có thể bị nâng lên hạ xuống không ngừng theo động tác của anh.
Hai môi â/m đ/ạ/o bị tách ra giống như một đóa hoa mê người phun ra nuốt vào d/ư/ơ/n/g v/ậ/t của anh đồng thời còn chảy ra mật hoa cuồn cuộn không ngừng.
“Ưm… a…”
Mái tóc dài của cô tán loạn trên ngực anh. Hứa Từ vén nó ra sau tai cô, lè lưỡi ra liếm liếm lên vú cô
“Hứa Từ…”
Tống Lê ôm đầu của anh, hơi thở nóng bỏng của Hứa Từ đều phun lên b/ầ/u n/g/ự/ccủa cô. Bộ ngực căng tròn của cô khiến anh như ngạt thở. Hơi thở của Hứa Từ trở nên dồn dập, động tác phía dưới cùng dần trở nên hung ác. Vừa mới dịu dàng chỉ được vài giây đồng hồ anh đã không thể khống chế được nâng người lên va chạm trong người cô. D/ư/ơ/n/g v/ậ/t to lớn của anh giống như một con vật con vật sống. Ma sát từng nếp uống trong tiểu huyệt của cô đường thời như hút cô vào rồi lại đẩy cô ra, họ quấn chặt lấy nhau không rời.
Tần suất của anh khiến cô đạt cao trào khi chưa được năm phút đồng hồ. Anh rút d/ư/ơ/n/g v/ậ/t ra còn mang theo rất nhiều d/â/m t/h/ủ/y. Tống Lê gần như bị anh đẩy lên tủ đầu giường.
Sau đó Hứa Từ đặt cô xuống phía dưới mình kê cho cô cái gối đầu, nhưng cô vùi cả khuôn mặt mình vào trong chăn.
Hai tay Hứa Từ đặt hai bên người cô, phía dưới liên tục vận động ra vào, chăn đã rơi gần hết xuống đất.
Vận động kịch liệt trên giường gần như khiến cô hít thở không nổi. Hứa Từ nâng cằm cô lên hôn môi cô
“Ô.. quá nhanh…”
Hứa Từ cầm lấy điện thoại nhìn đồng hồ
“Còn hai phút.”
Tống Lê thở hổn hển, ga giường bị hai người vận động nhăn nhúm
“Ừm… anh nhanh… anh bắn đi…”
Cô đã đạt cực khoái nhưng không còn kiên nhẫn. Hứa Từ muốn cúi đầu hôn cô, mới nhớ ra cô phải đi chụp trang bìa cho tạp trí nụ hôn dịu dàng đi rất nhiều
“Chọn được trang phục chưa?”
Anh chuyển chủ đề khác.
Tống Lê ê a tự hỏi, ngẩn người vài giây mới lấy lại tinh thần trả lời
“Chưa, nhưng … a… đừng vào chỗ đó?”
Anh xoay người ôm cô yết hầu lăn lộn đặt lên xương quai xanh của cô, d/ư/ơ/n/g v/ậ/t xoay động trong tiểu huyệt của cô
“Nơi này?”
Cô lại rên lên thành tiếng, tiểu huyệt lại càng cuốn lấy d/ư/ơ/n/g v/ậ/t của anh chặt chẽ hơn càng hút chặt của anh hơn.
Hứa Từ nói
“Xem ra là nơi này.”
Sau đó tiếp tục ra vào ma sát nơi đó của cô. Tống Lê lúc này đã quên nhắc nhở anh nhanh lên, khoái cảm cũng vượt qua cảm nhận sâu sắc tối hôm qua lưu lại. Bị anh đưa lên cao trào, Tống Lê cảm giác mình như đang ở trong ánh nắng của thiên đường, hơi ngừng vài phút xong cả người vô ý thức co rút run rẩy.
Lúc sau Hứa Từ ôm cô đi rửa mặt lấy sẵn kem đánh răng, còn muốn tự mình đánh răng cho cô
“Anh không thể nhẹ một chút sao”
Tống Lê mồm đầy bọt nén giận nói với anh
“Là ai muốn làm một cái…”
“Đừng nói linh tinh nữa”
Hứa Từ đang lo lắng
“Nếu không lát nữa em nuốt vào anh lại phải đưa em đi bệnh viện rửa ruột”
“…”
Tống Lê nhìn anh khinh thường không muốn nói chuyện.
Vụ án tranh chấp tài sản của Tống Lập Quốc thu hút rất nhiều sự chú ý. Vụ án chưa bắt đầu được xử lý nhưng cũng đã rất nổi tiếng.
Tuấn Vĩ có công ty giải trí bên dưới, nhưng Tống Lê không đến đó làm việc mà ký hợp đồng với công ty khác. Thật ra ông chủ sau lưng là Tống Y. Trước khi Tống Lê về nửa năm Tống Y đã chuyển cổ phần sang cho cô. Cho nên Tống Y cũng thật sự chịu phục, cô gái này trời sinh chính là có mệnh được hầu hạ. Ông chủ cũng phải làm cho cô, cuối cùng còn phải thay cô quan tâm vẫn là chính anh ta.
Tống Lê hóa trang xong trong phòng trang điểm thì nhận được điện thoại của Trương Mặc, thông báo cho cô phiên tòa sẽ được mở ở ba ngày sau. Cúp điện thoại xong trợ lý nói với cô bên ngoài có rất nhiều phóng viên, có lẽ là đến để phóng vấn cô.
Dù sao chuyện này đã thu hút sự chú ý hơn một tháng nay. Tất cả mọi người đều quan tâm xem Tống Lê cuối cùng bắt lấy được nhiều hay ít tài sản. Mấy năm trước Lý Ngọc Trinh và cô thiếu chút nữa bị đuổi ra khỏi nhà.