Chương 2 - Thư Tình Của Con Trai Cô

2

“Các em à, khi đi học thì phải nhìn gì? Là bảng đen và thầy cô! Chứ không phải là mặt mấy bạn cùng lớp!”

“Tại sao Lâm Từ Chu luôn theo kịp tiết học, trả lời được câu hỏi của giáo viên?”

“Là vì bạn ấy chăm chú nghe giảng, toàn tâm toàn ý suy nghĩ và học tập!”

“Các em nói xem, học sinh như vậy làm sao có kết quả kém được, thầy cô làm sao mà không yêu quý?”

Dứt lời, cô liền quay sang tôi, giọng đầy chán ghét:

“Không giống như một số bạn trong lớp, học không lo học, còn ảnh hưởng người khác, đúng là thứ phá hoại tập thể!”

Tôi siết chặt tờ thư, tay đã bắt đầu run.

Nếu cô biết cái người mà cô hết lời ca tụng, lại là người ngồi ngắm tôi suốt trong giờ học, thì không biết cô sẽ phản ứng sao.

Tôi vẫn phải đứng trên bục, mà bố mẹ tôi cũng đang bị mất mặt dưới đó.

Tôi cố gắng đọc thật nhanh những câu cuối, chỉ mong kết thúc sớm để được xuống.

“Tiêu Nguyệt, cậu có thể cân nhắc thử ở bên tớ không? Tớ thật lòng… và tớ sẽ có trách nhiệm với cậu.”

Vừa dứt câu, cả hội trường bùng nổ.

Ba mẹ tôi há hốc mồm, không thể tin nổi, mặt cô chủ nhiệm thì đen như than.

Bạn học dưới lớp thì biểu cảm ai nấy đều phong phú không kém:

“Có trách nhiệm á?”

“Ý là… Linh hoa khôi lớp mình không phải lần đầu rồi hả?”

“Suỵt nhỏ thôi, bố tao ngồi phía sau đấy…”

Ánh mắt nghi ngờ bắt đầu dồn hết về phía tôi, thậm chí có vài phụ huynh còn thì thầm bình phẩm:

“Không ngờ con bé nhìn đoan trang thế mà…”

Rầm!

Lâm Từ Chu đột ngột đập mạnh bàn, giọng nghiêm nghị vang lên.