Chương 11 - THAY CHỊ LÀM PHI

🍏 Chương 11

Tỷ trở thành hoàng tử phi.

Đội ngũ đón dâu do đích thân Vệ Thư sắp xếp, đón thẳng một đường tới kinh thành, mười dặm hồng trang khiến cho cả thành đều ngưỡng mộ.

Lúc tỷ sinh An Nhi, ta và mẫu thân được đón tới.

Tỷ ở trong phòng sinh đau bao lâu thì Vệ Thư đứng ở ngoài cửa đợi bấy lâu.

Khoảnh khắc tiếng khóc trẻ con cất lên, Vệ Thư xông thẳng vào trong, không thèm nhìn đứa nhỏ trong tay ta lấy một cái mà nhào thẳng đến bên giường, dán vào khuôn mặt đã ướt đẫm mồ hôi của tỷ, miệng không ngừng lặp đi lặp lại: “Sau này sẽ không sinh nữa”.

Ta nhìn khuôn mặt nhỏ nhăn nhúm của đứa trẻ trong lòng, nói:

“Sau này phải tranh sủng với phụ hoàng con rồi”.

Tỷ vừa đầy tháng, ta và nương về Hoài Châu.

Lúc ở vương phủ cũng ít giao du bên ngoài, trong kinh thành rất ít người biết đến sự tồn tại của bọn ta.

Ta cũng không quen với cuộc sống ở đây.

Hoài Châu núi cao sông dài, ta sống vui vẻ không bị gò bó gì.

Hơn nữa bọn ta trông quá giống nhau, sự tồn tại của ta sẽ gây phiền phức cho họ.

Đến lần tiếp theo ta trở lại kinh thành, tỷ của ta đã trở thành thái tử phi cao sang phú quý rồi.

An Nhi ba tuổi đã nói chuyện rất lưu loát, đuổi theo ta gọi “di mẫu”, câu nào cũng ngọt ngào đến độ tim ta tan chảy.

Ta thêu thùa giỏi, tỷ cứ quấn lấy đòi ta làm túi thơm cho.

Vệ Thư thấy vậy bèn bảo để hắn làm.

Mũi kim thêu hoa cũng không vững, không biết đâm vào tay bao nhiêu lần.

Ta nhìn đường kim xiêu vẹo, thở dài một tiếng làm mẫu cho hắn.

Về sau cuối cùng trông cũng ra hình ra dạng, được treo bên hông tỷ.

“So với tiểu muội làm thì sao?”

Tỷ bất lực bôi thuốc lên ngón tay đầy những vết kim đâm của hắn.

“Của chàng đẹp, của chàng đẹp nhất trên đời”.

Ta nhìn khuôn mặt của vị thái tử đứng đắn mẫu mực hiện ra cái vẻ đắc ý.

Mù mắt rồi.

Trước khi khởi hành, hắn rút từ trong ngực áo ra một cây trâm bích ngọc, trông hình dáng chắc là tự tay làm.

Hắn nói với tỷ:

“Chắc có lẽ ta không về kịp sinh thần năm nay của nàng, nàng nhận quà trước đi, đợi ta trở về sẽ bù lại cho nàng”.

Chỉ tiếc là, chiếc trâm đó vỡ tại Quỳnh Châu.

Hắn thì không bao giờ có cơ hội bù lại ngày sinh thần đó nữa.