Chương 96 - Tay phải nồi xạn, tay trái huyền học. Bảo bảo, mẹ mang con nằm thắng.
Anh ta còn muốn xem biên chế ở địa phủ có quan trọng như ở nhân gian hay không.
Hơn nữa, trước kia, anh ta chưa từng c.h.ế.t và cũng chưa bao giờ tin rằng có địa phủ, bây giờ đến lúc làm quỷ rồi anh ta mới biết nó thật sự tồn tại. Vậy, nếu anh ta đi đưa tiễn, biết đâu lại được tích công đức. Chắc đây cũng là làm chuyện tốt có thể tích công đức đúng không?
Tề Tú Lan há miệng còn muốn nói gì đó nhưng lại bị Tiết Quốc Thịnh giữ chặt lại.
Tiết Quốc Thịnh bị hồn phách con trai mình lườm thì cảm thấy có chút mất tự nhiên, có điều vẻ mặt ông ấy vẫn mang theo sự lo lắng. Dù vậy sau khi suy nghĩ kỹ càng thì Tiết Quốc Thịnh vẫn nhìn về phía Phó Vãn và nói:" Đầu bếp Phó, Định Khôn nói có lý, Đoàn Đoàn cũng là người sống, hơn nữa lại còn là một đứa trẻ, hay là...để con trai tôi tiễn những đứa trẻ đó một đoạn đường cuối đi."
Lúc nói đến gần cuối thì giọng ông cũng có chút trở nên run rẩy.
Triệu Dương không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cảm thấy bạn tốt của mình rất trượng nghĩa nên cũng nói:"Đầu bếp Phó, vẫn đừng nên để Đoàn Đoàn đi làm chuyện nguy hiểm như vậy, để Định Khôn đi đi. Tuy rằng bây giờ cậu ấy đã thành quỷ, nhưng dù sao cũng là một người đàn ông trưởng thành."
Phó Vãn nhìn Tiết ĐỊnh Khôn lắc đầu nói:"Không, sinh hồn cậu ấy tách rời với cơ thể quá lâu rồi, nếu để cậu ấy đi rồi bị nhiễm thêm âm khí ở U Minh thì linh hồn cậu ấy sẽ bất ổn."
Phó Vãn nhìn Đoàn Đoàn:"Con đi đi."
Địa phủ có quy củ, nếu là một đoàn toàn bé gái thì cần một bé trai làm người dẫn đường. Nếu tất cả đều là bé trai, thì ngược lại cần một bé gái làm người cầm đèn.
Hơn nữa, Đoàn Đoàn là người thuần âm mà cô chưa từng thấy thậm chí ở tu chân thế giới trong suốt tám trăm năm qua, cậu bé là người sống nhưng toàn thân lại đều là âm khí, giống như một âm hồn đã tử vong thật nhiều năm, dày đặc oán khí, cậu bé có thể đi tới U Minh mà không bị quỷ sai bắt giữ.
Cô vừa mới xuyên trở về thế giới này từ thế giới tu chân, không quá muốn bộc lộ mũi nhọn dẫn đến những chuyện phiền toái không cần thiết.
Cho nên vẫn nên để Đoàn Đoàn đi thì tốt hơn.
Sinh hồn Tiết Định Khôn nghe thấy vậy thì cũng có chút thất vọng.
Có lẽ do bình thường thấy nhiều rồi nên Đoàn Đoàn không sợ hãi quỷ quái như người bình thường, cậu bé còn có một người bạn hở chút là rụng tay rụng chân cơ mà. Nhưng vẻ mặt cậu bé vẫn hiện lên chút lo lắng.
Đoàn Đoàn sợ hãi hỏi:"Lúc trở về, con có còn được ở cùng mẹ không ạ?"