Chương 9 - Tay phải nồi xạn, tay trái huyền học. Bảo bảo, mẹ mang con nằm thắng.

Thấy Đoàn Đoàn không há miệng, nữ quỷ nhỏ lại tận lực đào ra con ngươi đầy m.á.u từ hốc mắt của mình, đứt quãng nói: “Đoàn Đoàn ăn tròng mắt đi… Tròng mắt, bọn họ đều nói… ăn ngon…rất giòn...hihi"

Đoàn Đoàn nhìn đoạn ruột đen sì của Thu Thu, lại nhìn tròng mắt đặc sệt m.á.u tươi, sau đó nhìn xuống ly nước của mình, lắc lắc đầu.

Cậu bé không muốn doạ đến mẹ.

Đoàn Đoàn ôm ly nước, quai hàm phồng lên uống một ngụm, mắt thấy toàn bộ chén nước sắp vào hết bụng cậu bé, một mùi nước hoa nhàn nhạt bỗng xông vào khoang mũi Đoàn Đoàn, ở cửa xuất hiện thêm một thân hình.

Là mẹ! Là mùi hương trên người mẹ!

Đoàn Đoàn uống nốt mấy ngụm nước cuối cùng, đáy mắt toả sáng vô hạn nhìn Phó Vãn: “Mẹ, mẹ khát nước không? Mẹ có muốn uống nước không?”

Phó Vãn lắc đầu, cô tích cốc đã hơn bảy trăm năm.

Bất luận là tu sĩ nào của Tu chân giới, một khi đã chính thức nhập môn thì sau đó phải học cách không ăn ngũ cốc nữa, đầu bếp ở Tu chân giới là loại chức nghiệp không được hoan nghênh nhất, toàn bộ Thiên cực Huyền môn đều không tìm nổi một cái nồi hoàn chỉnh để nấu cơm.

Nấu cơm? Hiện tại Phó Vãn đột nhiên nhớ tới, ba ngày nay cô trở về hình nhưng chưa ăn một miếng cơm nào.

Hệ thống mỹ thực gần như rơi nước mắt xen miệng vào kêu to: [Ký chủ, cuối cùng cô cũng nhớ việc đã ba ngày cô không ăn cơm rồi!]

Phó Vãn không để ý đến hệ thống, cô cúi đầu đánh giá thân thể nhỏ gầy của Đoàn Đoàn, hỏi: “Có phải là con đói bụng không?”

Đoàn Đoàn ôm chặt ly nước, gương mặt mập mạp đỏ bừng: “Con không đói, con…”

“Lộc cộc---”

Đúng lúc này bụng của Đoàn Đoàn bỗng truyền đến từng đợt tiếng vang, đánh gãy lời giảo biện của cậu bé.

Cậu bé bị vạch trần ngay tại hiện trường, màu đỏ ngượng ngùng trên mặt dần dần lan ra đến cổ, tay chân cũng trở nên có chút luống cuống.

Trong mắt Phó Vãn lộ ra vẻ có lỗi, cô đã quên người bình thường đều cần ăn một ngày ba bữa, bé con đang lớn lại càng ăn khoẻ, đáng tiếc cô không chuẩn bị trước đồ ăn gì.

Ăn cơm là một chuyện phiền toái, Phó Vãn cảm thấy về sau có thể dạy Đoàn Đoàn tu hành tích cốc.

Hệ thống mỹ thực nghe được lời trong lòng của Phó Vãn thì chửi thầm, âm thanh khóc lóc càng lớn hơn. Không chỉ bản thân cô không chịu ăn cơm, cô còn muốn ký chủ nhỏ mà đáng lẽ nó phải trói định cũng không được ăn cơm giống cô.

[Đinh, hệ thống đang bị ký chủ mạnh mẽ giải trừ trói định, 59, 58, 57,…]

Hệ thống mỹ thực ngốc luôn rồi, ký chủ mạnh mẽ cởi trói?