Chương 71 - Tay phải nồi xạn, tay trái huyền học. Bảo bảo, mẹ mang con nằm thắng.
Triệu Dương nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó lại cảm thấy thấp thỏm, chính cậu ấy đã đáp ứng chuyển lời đếm ngược cho người nhà họ Phó, còn có chín ngày nữa!
Triệu Dương chờ mong nhìn Phó Vãn: "Đầu bếp Phó, cô có ... bùa bình an gì đó không?
Trong miếu đều có bùa bình an, nhưng từ trước đến nay Triệu Dương đều không tin, nhưng Phó Vãn lại khác! ùa của cô tuyệt đối là hàng thật giá thật, muốn mua cũng chưa chắc đã tìm được chỗ mua.
Phó Vãn giơ tay phải lên, giữa ngón trỏ và ngón giữa kẹp một tờ giấy màu vàng, trên đó có vẽ phủ văn: "Tặng cậu."
Triệu Dương sửng sốt, sau đó lại vô cùng vui mừng, luôn miệng nói:" đầu bếp Phó, bùa này của cô bao nhiêu tiền? Tôi sẽ chuyển qua cho cô."
Phó Vãn: "Không cần tiền."
Thứ nhất, là bởi vì Triệu Dương chuyển lời giúp cô nên mới đụng phải tà Phật kia. Thứ hai là vì thiên sư cũng khó có thể cất giữ tiền trong túi nhưng nhân tình thì lại không phải như vậy.
Phó Vãn suy nghĩ sâu xa, nếu buôn bán mĩ thực, thì có phải nên cung cấp dịch vụ khăn giấy cho mỗi bàn hay không ?
À, lần sau có thể không dùng giấy màu nữa mà dùng khăn giấy ăn.
Triệu Dương mừng như điên, cảm động đến mức muốn rớt nước mắt: "Đầu bếp Phó, tôi sẽ tự mình lái xe đến lấy!"
Phó Vạn ngăn lại:" Không cần."
Triệu Phương cảm thấy có chút hoang mang, không cần cậu ấy tự mình tới lấy ? Chẳng lẽ muốn dùng giao hàng trong cùng thành phố?
Bỗng nhiên Triệu Dương cảm thấy có chút nóng nảy, kia đã có thể không được, sao có thể yên tâm để người khác giao hàng loại bùa cứu mạng này chứ ? Cậu ấy còn sợ bị người ta đánh tráo nữa!!!
Nếu không tự mình đến lấy thì cậu ấy không yên tâm.
Nhưng giây tiếp theo lại thấy Phó Vãn giơ tay bấm quyết, dù không có gió nhưng tờ giấy màu vàng kia vẫn bay lên không trung, nhẹ nhàng rung động, rồi biến mất ngay trước mắt.
Đoàn Đoàn gặm bánh bao, nhìn đến mức ngây người.
Triệu Dương thì choáng váng, nếu không phải cậu ấy biết là đang gọi video qua WeChat, thì chắc chắn là Triệu Dương sẻ cho rằng đây là hiệu ứng đặc biệt trên TV.
Một tờ giấy màu vàng có vẽ phù Văn phức tạp rơi từ trên trời xuống, nhẹ nhàng bay bổng rồi lại rơi đúng vào lòng bàn tay Triệu Dương.
Triệu Dương kinh ngạc đến mức hai tròng mắt gần như sắp rơi ra ngoài: Cứ như vậy mà xuất hiện trong tay cậu ấy ?
Mẹ ơi!
Làm thế quái nào mà chuyện này lại xảy ra được?
Triệu Dương bỗng nãy ra một ý nghĩ : Nếu Phó Vãn làm trong nghề chuyển phát thì chẳng phải là sẽ có thể quét ngang ngành này, đến lúc đó tất cả các công ty chuyển phát nhanh do SF đứng đầu sẽ phải quỳ xuống đất khóc lóc cầu xin tha mạng!!
Đúng là chỉ cần mấy giây là đến.
Triệu Dương cẩn thận cầm lấy lá bùa bình an kia, tựa như đang cầm báu vật vô giá, bật thốt lên: "Đầu bếp Phó, thai nhi xuất hiện trong quà tặng ở nhà họ Đàm cũng là do cô...."
Phó Vãn mỉm cười nhìn cậu ấy, Triệu Dương lập tức che miệng lại nhìn xung quanh, tỏ vẻ sẽ cất giấu chuyện này trong lòng.
Triệu Dương cầm lá bùa bình an chỉ cảm thấy tinh thần cũng trở nên khá hơn không ít, cậu ấy chủ động chào hỏi Đoàn Đoàn: "Nhóc đang ăn sáng à?Đoàn Đoàn phải ăn nhiều một chút thì sau này mới cao lớn được."
"Em có ngoan ngoãn ăn cơm." Đoàn Đoàn gặm bánh bao, thỉnh thoảng uống một ngụm sữa, dùng ánh mắt rất lo lắng nhìn mẹ.
Cho đến nay mẹ vẫn chưa ăn một miếng cơm nào, nếu không ăn cơm thì mẹ có c.h.ế.t hay không?
Phó Vãn lạnh nhạt nói: "Đến bệnh viện mà Tiết Định Khôn chữa trị lấy thuốc hạ sốt đi."
Triệu Dương nhìn bùa bình an trong tay, lại nhìn Phó Vãnn ở đầu bên kia của cuộc gọi video, không hiểu là có chuyện gì.
Không phải đã có bùa bình an rồi sao? Tại sao phải đến bệnh viện lấy thuốc hạ sốt?
Cũng không biết có phải là tác dụng tâm lý hay không mà Triệu Dương cảm thấy mình không còn nóng như lúc nãy nữa.
Nhưng mà Triệu Dương vẫn nghe lời cô, quyết định đi bệnh viện một chuyến, lúc ra cửa con nhớ lời dặn dò của Triệu Côn Minh, lại trịnh trọng hỏi một câu: "Đầu bếp Phó nếu làm lễ thì cô có cần chuẩn bị thứ gì hay không?"
Phó Vãn suy nghĩ một lúc rồi nói: "chuẩn bị bảy chiếc xe đen biển số bắt đầu bằng số 7 kết thúc bằng số 4, giá cả không cần quá đắt."
Triệu Dương sửng sốt, vội vàng gật đầu tỏ vẻ nhớ kỹ.
Sau khi Phó Vãn kết thúc cuộc họp, Triệu Vương chuẩn bị đi bệnh viện mua chút thuốc hạ sốt.
Thật ra mấy hiệu thuốc ở dọc đường cũng có thuốc hạ sốt, nhưng Triệu Dương suy nghĩ một lát thì vẫn đi đến bệnh viện mà Tiết Định Khôn đang chữa trị.