Chương 2 - Tay phải nồi xạn, tay trái huyền học. Bảo bảo, mẹ mang con nằm thắng.

Đúng vậy, vốn dĩ Phó Vãn chính là người của thế giới này. Năm đó cô ở bệnh viện vừa mới sinh ra Đoàn Đoàn liền xuyên qua Tu chân giới, cơ duyên xảo hợp bái nhập Thiên cực Huyền môn.

Chưởng môn Vân Hoa Tử thấy Phó Vãn có thiên phú siêu quần ở phương diện huyền học, liền thu cô làm đệ tử quan môn.

Phó Vãn ở Thiên cực Huyền môn tận 800 năm, gần đây sư phụ Vân Hoa Tử chợt mất tích, Quỷ Vực bốn phía nhanh chóng vây khốn Huyền môn.

Phó Vãn vì hoá giải nguy cơ của tông môn, một mình độ lôi kiếp thành tiên ngay tại chỗ, không nghĩ tới mở mắt ra đã về tới thế giới cũ, còn không thể hiểu nổi bị trói định với một hệ thống mỹ thực.

Phó Vãn nhìn chằm chằm Đoàn Đoàn ở bên cạnh mừng rỡ lắc lư cái đầu, bỗng nhớ tới sư phụ từng nói với cô, Thiên cực Huyền môn bọn họ chú trọng nhất là nhân quả, mà trên người cô còn thiếu thân duyên vẫn chưa hoá giải.

Nhân quả chưa giải, sao có thể thành tiên?

Sau khi Phó Vãn trở về, điều đầu tiên cô làm là liên hệ người đã từng làm bảo an trong nhà, biết được mấy năm cô biến mất thì nhà họ Phó xảy ra biến cố lớn, nửa năm trước Đoàn Đoàn cũng bị gia đình bác cả của cô ném tới viện phúc lợi Thiên Sứ Đáng Yêu.

[Hu hu hu lại không để ý đến tôi, ký chủ cô nói gì đó đi! ]

Vị kí chủ bị trói định nhầm này cực kì lạnh nhạt, bất luận nó khóc lóc kể lể thế nào, ba ngày này Phó Vãn cũng chỉ nói qua một câu với nó:“Trong vòng 3 ngày giúp tôi làm thủ tục đón Đoàn Đoàn trở về.”

Nếu nó không chịu, Phó Vãn có rất nhiều biện pháp đá hệ thống mỹ thực khỏi thức hải của cô, cũng chính là “mạnh mẽ cởi trói”.

Đoàn Đoàn năm nay 5 tuổi, cho nên cô đã biến mất 5 năm ở thế giới này, từ hộ tịch cho đến mọi tư liệu khác hẳn là đã sớm bị xoá bỏ, nếu cô muốn nhanh chóng đưa Đoàn Đoàn rời khỏi viện phúc lợi thì chỉ có thể dưa vào hệ thống mỹ thực này.

Phó Vãn lạnh lùng: “Câm miệng.”

Hệ thống mỹ thực: […]

Hừ, nó càng muốn khóc đấy.

Hai mẹ con Phó Vãn và Đoàn Đoàn còn chưa thân quen lắm, mới vừa vào bên trong viện phúc lợi Thiên Sứ Đáng Yêu liền thấy một chiếc siêu xe màu đen từ bên ngoài nhanh chóng tiến vào.

Trong chốc lát, có ba người từ trên xe bước xuống, là một cặp vợ chồng ước chừng hơn ba mươi tuổi, bên cạnh còn có một thanh niên trẻ tuổi mặc áo trắng quần jean rộng thùng thình, nhìn có vẻ là một sinh viên.

Đoàn Đoàn nhìn thấy người tới, lễ phép chào hỏi bọn họ: “Con chào chú Triệu, chào cô Lý.”