Chương 137 - Tay phải nồi xạn, tay trái huyền học. Bảo bảo, mẹ mang con nằm thắng.

Khóe môi Phó Vãn hơi cong lên, cô nói: "Chỉ có thể gọi là quà." Mọi người đều cảm thấy hụt hẫng và thất vọng cho đến khi nghe được lời cuối cùng của Phó Vãn. Tâm trạng thật giống như ngồi tàu lượn!

Vì vậy, hiện trường giống như một cuộc đua 100 mét, mọi người ngay lập tức đứng dậy khỏi chỗ ngồi và lao tới quầy bán đồ ăn.

“Đầu bếp Phó, xin hãy nghỉ ngơi, chúng tôi sẽ dùng nước nóng mà cô đã đun sôi để làm một tô mì ăn liền khác!”

Đàm Nguyệt Nhi sờ sờ cái bụng căng tròn của mình, ợ lên nói: “Em đói quá, vừa rồi ăn bát mì ăn liền còn chưa no, em muốn ăn thêm một bát mì ăn liền nữa.”

Không phải là họ muốn ăn mì ăn liền, chỉ cần ăn mì là có thể có được bùa bình an của đại sư, kia quả thực là quá lời, được chứ!

Hoàn toàn không cần sự phục vụ của Phó Vãn. Họ tập trung vào việc tự lực cánh sinh, mỗi người tự làm cho mình một bát mì ăn liền.

Sáu người chen chúc trước quầy bán đồ ăn nhỏ, đồng loạt hành động. Nước nóng sôi trong nồi inox đang tỏa ra sương trắng, tràn ngập hương khói lửa dưới ánh đèn đường màu vàng mờ.

Lúc này, một chiếc ô tô màu trắng từ xa lao tới, cửa sổ chậm rãi hạ xuống để lộ khuôn mặt tài xế.

Người đàn ông nhìn mấy người đang bận rộn trước quán ăn, đây có phải là xe bán mì không?

Nửa đêm có mùi khói lửa khiến người đàn ông cảm thấy hơi đói, anh ấy đặt một tay lên cửa kính ô tô, hét vào quầy hàng: “Bà chủ, cho tôi một tô mì, tôi muốn ba tệ.”

Người đàn ông định đậu xe bên cạnh, xuống xe ăn tô mì nóng hổi. Phó Vãn đứng ở quầy bán đồ ăn bên cạnh, bình tĩnh nhìn chằm chằm vào mặt tài xế, lại bình tĩnh nói: "Đêm nay tôi không bán cho anh được." Bàn tay đang đặt trên khóa cửa ô tô của người đàn ông lập tức cứng đờ nhìn Phó Vãn qua cửa số ô tô, có chút khó tin: "Cô không bán cho tôi á?" Thời nay mở cửa kinh doanh, ai sẽ từ chối khách hàng?

Người lái xe nhìn quanh, nhận thấy phía trước có vài chiếc ô tô sang trọng đang đỗ, vẻ mặt hơi sững sờ.

Những chiếc xe rẻ nhất trong số này có giả khởi điểm hơn trăm vạn, ngoài ra còn có một chiếc siêu xe màu xanh lam là phiên bản giới hạn. Chỉ một số ít người ở Ninh Thành mới có thể mua được.

Người đàn ông nhìn những người đàn ông và phụ nữ đang bận rộn làm mì ăn liền trước quầy đồ ăn, trong lòng có chút khó hiểu.

Người giàu đổ xô đi ăn quán ven đường ư? Tìm cảm giác lạ?