Chương 17 - Tân Nguyệt

Chương 17

Ta kéo hắn sang một bên, nhìn cảnh mười dặm hồng trang xung quanh.

Ta ngây ngốc nhìn về phía Chu đại tráng:

“ Không phải, đại ca, ngươi đến tột cùng là ai thế?”

Trong mắt của hắn đầy ý cười, mặt mũi tràn đầy đắc ý nói:

“Lên kiệu hoa đi ta sẽ nói cho nàng biết.”

“Ta...”

Ta do dự.

Nếu hắn chỉ là một gã đồ tể bình thường, ta khẳng định không nói hai lời liền gả đi, nhưng hôm nay xem ra, hắn căn bản không phải là người bình thường.

Nhìn thấy ta do dự như vậy, trong mắt hắn hiện lên một tia thất vọng.

Cuối cùng thở dài nói:

“Ta còn tưởng rằng nàng gạt ta, là thật muốn gả cho ta đây?”

“Ta biết nàng căn bản không muốn gả cho gã Lý đồ tể kia, ta điều tra rồi, người kia tướng mạo thô bỉ, tính cách tàn bạo, nàng không thể thích hắn được, ta đã đem hắn đuổi đến trại nuôi heo ngoại ô rồi.”

Ta nghe đến trợn mắt há mồm.

Lập tức có chút xấu hổ, nguyên lai ta tự cho là biểu diễn hoàn mỹ lại đã sớm đã bị hắn xem thấu.

“Ngươi biết là ta lừa gạt ngươi, vì cái gì còn muốn đến?”

Ta không hiểu.

Hắn lý lẽ hùng hồn trả lời:

“Bởi vì ta thích nàng, ta cảm thấy bị nàng lợi dụng cũng không sao.”

Mặt ta đỏ lên một chút.

“Bây giờ xem ra nàng chỉ là muốn rời khỏi Khương phủ mà thôi.”

Hắn tiếp tục nói.

“Lấy hay không lấy về sau rồi nói, để ta trước mang nàng rời đi nơi này, có thể chứ?”

Trong lòng ta hết thảy lo lắng bất an, đều bị câu nói này của hắn xoá sạch .

Bất kể như thế nào, việc cấp bách trước mắt là rời đi Khương phủ, đây là cơ hội duy nhất và tốt nhất của ta.

Lúc này ta nhẹ gật đầu, chuẩn bị cất bước tiến vào kiệu hoa.

Tiểu thư cách đó không xa rốt cục kìm nén không được, xốc lên khăn đỏ trên đầu, gọi ta lại.

“Tân Nguyệt, ngươi đứng lại đó cho ta.”

Ta dừng bước lại xoay người, tiểu thư nhanh chân hướng ta đi tới.

Nàng nhìn Chu đại tráng thân phận không bình thường không dám đắc tội, đành phải căm tức nhìn ta, hạ giọng hỏi:

“Không nghĩ tới ngươi ngoại trừ Thái tử, còn câu dẫn thêm người khác, ngươi tốt nhất nói rõ cho ta, đây là ai?”

“Khương tiểu thư không biết ta là ai sao? Ta không phải chính là người mà ngươi an bài hôm nay đến cưới Tân Nguyệt sao?”

Sau lưng đột nhiên xuất hiện thanh âm khiến tiểu thư giật nảy mình, nàng không nghĩ tới, nhìn thân phận bất phàm như Chu đại tráng vậy mà lại đi nghe lén.

Ta kéo khóe miệng.

Người này thân phận bất phàm thật sao?

Vì sao loại sự tình mất mặt như vậy mà hắn làm thuần thục đến như thế?