Chương 5 - Tái Sinh Để Trả Thù
Tôi không nhanh không chậm gọi điện báo cảnh sát, nói rằng chúng tôi bị xâm nhập gia cư bất hợp pháp và bị gây thương tích.
Gọi xong, tôi mặc kệ anh họ đang cuống quýt, lạnh lùng nói :
[Nếu các người chạy trốn, không thừa nhận đến nhà tôi gây rối thì tôi giải thích với cảnh sát thế nào? Cứ đợi đi , cảnh sát đến rồi sẽ thả các người .]
12
Anh họ tôi choáng váng.
Vợ bị gãy xương, bố bị chảy m.á.u đầu, anh ta tức đến mức đặt bác trai xuống đất, vớ lấy hung khí định xông vào đ.á.n.h tôi .
Ánh mắt tôi lạnh băng, nói từng chữ một:
[Mạng của bố tao là do chúng mày hại, mày có thể thử thách giới hạn hiện tại của tao xem sao !]
Anh họ bị ánh mắt tôi dọa sợ, lại bắt đầu điên cuồng đạp cửa.
Cho đến khi tôi nhìn thấy đèn xe cảnh sát lóe lên, tôi mới không nhanh không chậm mở cửa cho anh ta .
Lần này , đến lượt bác trai ngồi xe cảnh sát đi bệnh viện.
Kết quả chẩn đoán là xuất huyết thân não. Mạng sống giữ được , nhưng sau này không thể rời khỏi xe lăn được nữa.
Ngày hôm sau , anh họ giận dữ dẫn cảnh sát xông đến nhà tôi , bắt chúng tôi bồi thường thiệt hại, còn muốn bắt tôi vào tù.
Tôi thần sắc trấn tĩnh, hỏi ngược lại :
[Sao, kẻ tâm thần muốn g.i.ế.c tôi , thì tôi phải thò cổ ra chờ bị g.i.ế.c sao ?]
[Hay nói hai người đàn ông trưởng thành xông vào đe dọa mẹ con tôi , tôi phải quỳ xuống cầu xin tha thứ, chứ không được chống trả sao ?]
Anh họ nghe vậy , lập tức đảo lộn trắng đen:
[Nói bậy, vợ tôi làm gì có ý định g.i.ế.c cô, cô đang vu khống!]
[Tao và bố tao đến nhà nó chỉ để nói chuyện lý lẽ, nó cầm gậy không nói một lời đã ra tay, còn đ.á.n.h vào đầu bố tao mười mấy cái!]
[Đồng chí cảnh sát, đ.á.n.h một cái thì coi là tự vệ chính đáng, đ.á.n.h mười mấy cái còn tính là tự vệ không !]
Tôi giơ tay ngắt lời anh ta : [Nói bậy nói bạ! Muốn xem sự thật không ? Tôi có .]
Tôi chỉ vào camera giám sát dưới mái hiên.
Anh họ tôi ngây người ra : [Mày lắp camera từ lúc nào?]
[Để đề phòng các người , vừa mới lắp thôi.]
Trước mặt cảnh sát, tôi mở đoạn video giám sát lên.
Anh họ vừa thấy cảnh vợ bị tôi đ.á.n.h gãy tay, lại bị tát liên tiếp mấy cái, lập tức la lên:
[Đây còn tính là tự vệ chính đáng sao ? Dao đã rơi rồi !]
Tôi lạnh lùng đáp lại : [Tát vài cái cho cô ta tỉnh táo lại , nếu không thì vợ anh có thể nhanh chóng phục hồi thần trí như vậy sao ?]
Ngay sau đó, anh họ lại thấy cảnh bố ruột bị tôi bổ đầu, và cảnh tôi khóa cửa không cho họ đi .
Anh ta nghiến răng nghiến lợi chỉ vào tôi :
[Mày lúc đó nói khóa chúng tao lại , là sợ chúng tao không thừa nhận đến gây rối!]
[Nếu có video, tại sao mày lại cản? Mày có biết chính vì mày mà bố tao bị chậm trễ điều trị, nên mới phải ngồi xe lăn cả đời không !]
Tôi cười lạnh một tiếng:
[May mà có video, nếu không phải anh lại tính chối bỏ trách nhiệm sao ? Ai mà chẳng bị chậm trễ điều trị, mạng của bố tôi còn mất rồi cơ! Tôi cố ý đấy, thì sao nào?]
Anh họ trợn mắt: [Đồng chí cảnh sát có nghe thấy không ? Cô ta thừa nhận rồi !]
Tôi vẻ mặt nghi hoặc: [Khi nào thì lời nói giận dữ lại có thể làm bằng chứng được ? Tôi không thả họ đi , là sợ trời tối đường trơn. Thử nghĩ xem nếu anh ôm bố anh đi viện, giữa đường chẳng phải sẽ c.h.ế.t luôn sao ?]
Anh họ tức đến tái mặt, nhưng không nói được lời nào.
13
Hai ngày sau , tôi nhận được manh mối, xác định được thông tin thân phận của ông thầy bói.
Ông ta căn bản chẳng hiểu gì, chỉ là một tên lừa đảo giang hồ, thường giả vờ điên khùng, tự xưng là "thầy đồng nhập".
Không chỉ vậy , tôi còn biết được ngôi đạo quán ông ta hay lui tới.
Tôi không chậm trễ một phút nào, đi thẳng đến đạo quán.
Ông thầy bói này đang bày quầy hàng nhỏ bên ngoài, lừa gạt các tín đồ vào thắp hương xem bói.
Tôi bước đến ngồi xuống trước mặt ông ta , ông ta ngẩng đầu nhìn tôi , nở nụ cười giả tạo nghề nghiệp:
[Cậu trai trẻ, xem tiền đồ hay hôn nhân?]
Ha, hóa ra không nhớ ra tôi .
Tôi mở lời hỏi: [Có quen Trâu Tiểu Nga không ?] (tên của con dâu nhà bác)
Ông ta khẽ cau mày, lắc đầu nói không quen.
Tôi lại nhắc đến tên làng của chúng tôi , lúc này ông ta mới lộ ra vẻ chột dạ , hỏi tôi là người thân gì của cô ta .
Tôi giả vờ tùy tiện nói :
[Là em trai cô ấy , khen ông lần trước làm việc tốt , muốn bổ sung thêm chút tiền công.]
Ông thầy bói lập tức thả lỏng, mặt nở nụ cười nịnh nọt:
[Haha, tôi làm việc thì các cậu cứ yên tâm, lần sau có chuyện này , nhớ tìm tôi nhé.]
Tinhhadetmong
Tôi cố gắng kiềm chế cơn giận, bình tĩnh hết mức có thể:
[Quay lại một đoạn lời ông nói lần trước , để tăng thêm sức ảnh hưởng.]
[Được thôi, nhưng còn tiền thì...]
[Tiền phải trả sẽ trả cho ông một xu cũng không thiếu.] Tôi nói .
Sau đó, ông thầy bói làm theo yêu cầu của tôi , lặp lại những lời ông ta đã nói hôm đó một lần nữa.
Nói xong, tôi hỏi ông ta : [Chị tôi đã đưa cho ông bao nhiêu tiền nhỉ?]
[100 là được rồi , 100 là đủ, bảo tôi nói gì tôi nói nấy.]
Tôi cười lạnh gật đầu, vỗ vai ông ta :
[Còn một phi vụ nữa, xong việc trả 1000, làm không ?]
Mắt ông ta sáng rực lên, hứng thú nhìn tôi : [Kể tôi nghe xem nào.]
Tôi hạ giọng: [Nhà bên cạnh nhà chị tôi , gần đây ngủ không yên giấc. Ông nửa đêm cầm dao, vào sân nhà họ c.h.é.m vài nhát.]
[Đơn giản vậy thôi sao ?] Ông thầy bói hai mắt phát sáng.
Tôi khẳng định gật đầu: [Tối tôi sẽ đợi ông, tính tiền cả lần này luôn.]
Nói rồi tôi đứng dậy rời đi , trong lòng đã tính toán kỹ lưỡng bước đi tiếp theo.