Chương 2 - Ta Cùng Tỷ Tỷ Trọng Sinh
1.
“ Ở đây ta có hai tấm mặt nạ da người, một cái đẹp và một cái xấu, tỷ muội các người muốn chọn cái nào?”
Quỷ y còn chưa kịp nói xong, tỷ tỷ Hà Tình Nhi của ta đã lao tới và giật lấy khuôn mặt đầy sẹo.
“ Ta muốn cái này!”
Ta biết, tỷ ấy cũng đã được trọng sinh.
Đích mẫu thấy vậy, sửng sốt nói:
“ Tình Nhi, nếu con muốn vào Cung làm chủ, con làm sao có thể chọn tấm mặt nạ da người xấu xí này được?”
Kỳ thực khuôn mặt này không tính là xấu, chỉ có thể coi là dung mạo bình thường, nhưnh nó lại có một vết sẹo ngang giữa khuôn mặt khiến cho cả khuôn mặt trở nên gớm ghiếc và xấu xí.
Tỷ tỷ nắm tay mẫu thân, rồi tự tin nói:
“ Mẫu thân, nữ nhi tự có tính toán của riêng mình.”
Rồi tỷ tỷ lại nhìn về phía ta, “ Sắt Sắt à, muội nhìn xem ta đối với muội tốt như vậy, để lại cho muội tấm mặt nạ da người khuynh quốc khuynh thành, còn không mau quỳ xuống tạ ơn tỷ?”
Ta nhìn về phía tấm da mặt xinh đẹp đó, trong lòng đã hiểu ra mọi chuyện.
Hà gia chúng ta là một phú thương nổi tiếng ở Giang Nam, phụ thân đã chi một số tiền lớn để cho tỷ muội chúng ta vào Cung là cung nữ, để giúp người làm triểu vọng tiền đồ.
Nhưng trước hôm xuất phát lên Kinh mấy ngày, kẻ thù của nhà biết tin đã phái người đến ám sát chúng ta và đổ nọc độc lên mặt.
Ta và tỷ tỷ tuy rằng tính mạng được bảo toàn, nhưng khuôn mặt của chúng ta đã bị biến dạng hoàn toàn.
Phụ thân của chúng ta đã tốn rất nhiều tiền để đi cầu cứu quỷ y, quỷ y đã lấy ra hai tấm mặt nạ da người.
Một tấm mặt nạ da người xinh đẹp và một tấm có vết sẹo.
Kiếp trước, tỷ tỷ đã giành lấy tấm mặt nạ da người xinh đẹp còn để lại cho ta tấm mặt nạ da người xấu xí.
Trước khi vào Cung, tỷ ấy đã cười nhạo ta trông xấu xí và nói cả đời ta ở trong Cung cũng sẽ không có tiền đồ.
Không ngờ sau khi vào Cung, tỷ lại khiến cho quý phi ghen tỵ và ghen ghét vì vẻ ngoài xinh đẹp của mình.
Tỷ ấy chỉ rót một tách trà cho hoàng đế, liền bị quý phi nhận định là có rắc tâm câu dẫn.
Hoàng đế còn chưa động tâm, tỷ ấy đã bị quý phi hạ lệnh cho người hủy dung và đánh gãy chi, sau cùng thì bị ném vào trong hoán y cục chờ ch.
Còn ta sau một thời gian làm cung nữ bình thường trong Cung, ngẫu nhiên có cơ hội gặp được Hoắc Nam vương.
Khi chàng nhìn thấy ta lần đầu tiên, chàng đã sững người ngay tại chỗ và gọi ta là Tố Tố.
Sau này ta và chàng gặp lại, chàng thậm chí còn trực tiếp xin hoàng đế thỉnh chỉ, muốn thú ta vào phủ làm tục huyền phu nhân.
Hoắc Nam vương mất thê tử từ sớm, trong nhiều năm vẫn không thú thêm ai, độ thâm tình của chàng vẫn luôn nổi tiếng cả nước đều biết.
Hoàng đế không đành lòng để chàng tiếng tục đau buồn, nên đã đồng ý.
Ta đã xoay mình trở thành nghĩa muội của quý phi, đường đường chính chính gả vào vương phủ làm vương phi.
Sau khi thành thân, ta đã đến hoán y cục để thăm tỷ tỷ, muốn cứu tỷ ấy thoát khỏi đó.
Quý phi đã cho người đánh gãy một chân và một tay của tỷ tỷ, tỷ ấy đã dùng cánh tay lành lặn còn lại đẩy đĩa bánh điểm tâm đến trước mặt ta.
Tỷ ấy nói rằng mình sắp ch, không có quà cưới gì có thể tặng ta, nên đã đích thân làm đĩa bánh điểm tâm này.
Trong lúc mềm lòng, ta đã ăn một miếng liền bị trúng độc mà ch.
Trước khi ch, ta nhìn thấy tỷ ấy cười không ngừng với khuôn mặt xinh đẹp dữ tợn của mình.
Tỷ ấy nói:
“ Ta đã bán thân cho thái giám để đổi được chỗ độc dược này, để độc ch ngươi! Dựa vào cái gì mà ta phải ở đây chịu giày vò không ra người, còn ngươi thì phong quang vô hạn? Ta không muốn gì cả, nhưng ta muốn ngươi nhất định phải ch!”
Lúc này ta mới biết được, tỷ ấy đã oán hận ta sâu đậm đến nhường nào.
Không ngờ, cả hai chúng ta đều có cơ hội được trọng sinh.
Nhưng lần này, tỷ ấy đã giành lấy khuôn mặt đầu sẹo.
Ta biết, tỷ ấy muốn làm vương phi của Hoắc Nam, sau đó để ta bị vương phi ghen tỵ tra tấn.
Nhưng tỷ tỷ không biết, vương phủ Hoắc Nam cũng chẳng phải là một nơi tốt.
Ta đã cầm tấm mặt nạ da người xinh đẹp đó lên, cảm ơn tỷ ấy từ tận đáy lòng:
“ Muội muội đa tạ tỷ tỷ đã nhường cho muội khuôn xinh đẹp này, đa tạ tỷ tỷ đã thành toàn.”
2.
Ta và tỷ tỷ đã thành công tiến vào Thượng Kinh, đi vào cung điện.
Chỉ là lần này ta là mỹ nhân nổi tiếng trong giới cung nữ, còn tỷ tỷ ta là một người con gái xấu xí không ai quan tâm.
Vì vết sẹo trên mặt nên suýt chút nữa không vào được cung điện.
Cha ta đã tiêu tiền như cách hắn đã làm ở kiếp trước và trang điểm thật đậm cho tỷ ấy để che đi những vết sẹo kia, cuối cùng cũng được chọn làm cung nữ.
Các cung nữ cùng vào cung và nhận sự hướng dẫn của ni cô. Ma ma nói rằng lần dự tuyển này không đủ mỹ nhân được chọn, rất có thể trong số các cung nữ sẽ chọn ra một số mỹ nhân.
Ngoại hình của ta quá nổi bật nên vô tình trở thành cái gai trong mắt các cung nữ.
Họ bí mật đặt những chiếc đinh sắt trên giường của ta, những chiếc kim tiêm trong giày của và thậm chí cả bột độc trong phấn má hồng mà ta đã dùng.
Bây giờ đến lượt ta làm tất cả những việc này nhưng tỷ ấy lại không có ý định giúp đỡ ta.
Thay vào đó, tỷ ấy lại nóng lòng muốn thấy ta đau khổ.
Trong khi ta đang gặp khó khăn, thì tỷ tỷ ta lại từng bước đi lên. Các cung nữ thì chiến đấu quyết liệt, đều muốn được phân vào cung điện của quý tộc làm người hầu.
Nếu may mắn được hoàng đế sủng ái thì một bước thăng thiên.
Nhưng khi tỷ tỷ vừa bước vào, tỷ ấy đã nói rằng bản thân chỉ muốn làm việc Ngự Thiên Phòng. Công việc trong đó không hề dễ dàng, vô cùng khó khăn, nếu không cẩn thận sẽ thì dễ mất đầu.
Tỷ ấy chủ động đi, để người khác không cần phải bị ép đi. Tỷ ấy nói với các cung nữ: “Ta bị gia đình ép vào cung. Thực ra ta không muốn đến chút nào, chỉ mong sống đến khi đủ tuổi rồi rời khỏi đây thôi”.
Nhưng ta biết tỷ ấy muốn đến làm ở Ngự Thiên Phòng vì đó là nơi Hoắc Nam vương đã gặp ta ở kiếp trước.
Tỷ ấy không thể cạnh tranh với những người trong cung, tỷ muốn trở thành Công chúa Hoắc Nam. Từ đó một bước bay lên cành hóa thành phượng hoàng, ngay cả Quý phi kiếp trước cũng phải kính trọng nàng một chút.
Những người giúp việc thấy tỷ ấy không có tham vọng, ngoại hình tầm thường, hành động rộng lượng nên rất hòa hợp với nàng. Ngay cả những cung nữ xảo quyệt đó cũng bị nàng dụ dỗ phục tùng, nói rằng nhất định sẽ sắp xếp cho nàng vào Ngự Thiên Phòng làm việc.
Khi tỷ ấy bị trừng phạt vì sai lầm, nhiều người đã đứng ra can thiệp cho tỷ ấy trước mặt ma ma.
Ma ma nhắm mắt làm ngơ và giả vờ như mình không sai.
Mặt khác, ta đã trở thành cái gai trong mắt mọi người chỉ vì bộ mặt của mình, dù ta chẳng làm gì cả.
Khi ta bị ma ma bắt quỳ trong tuyết, tỷ tỷ ta và một nhóm bạn đi ngang qua ta.
Họ ném những quả bóng tuyết vào ta và kéo quần áo của ta xuống, hy vọng nhìn thấy ta ngã xuống tuyết và chịu sự trừng phạt của ma ma.
Hà Tình Nhi nhét tuyết từ cổ áo vào quần áo ta, khiến cơ thể vốn đã lạnh cóng của ta chuyển sang màu xanh tái vì lạnh. Tỷ tỷ ta cười hỏi ta: “Muội muội à, còn chịu được mùi vị của làn da mỹ nhân này không?”
3.
Chẳng mấy chốc đã đến ngày phân công cung nữ, tôi được trưởng nữ bên cạnh Quý phi chọn đi làm việc vặt trong An Hỉ cung của Quý phí.
Còn tỷ tỷ như ước nguyện, được vào Ngự Thiên Phòng.
Khi Quý phi gặp ta, nàng hỏi: "Ngươi tên gì?”
Tôi trả lời: "Nô tỳ tên Hà Sắt Sắt"
Quý phi cười khinh: “Cái tên này nghe có vẻ không hay lắm nhỉ, ngươi có biết tại sao nhiều nha hoàn mới vào cung như vậy mà ta chỉ phái người đi đón một mình ngươi không ?”
Ta quỳ xuống đất và nói: “Nô tỳ không biết”.
Quý phi ra lệnh cho ta: “Ngẩng đầu lên.”
Sau khi ta ngẩng đầu lên, trong mắt mọi người hiện lên vẻ kinh ngạc, thậm chí có người còn há hốc mồm, mấy phần kinh ngạc trước vẻ đẹp trên khuôn mặt của tôi. Quý phi cũng ngạc nhiên trước vẻ ngoài của tôi, nhưng chẳng bao lâu sự ngạc nhiên của ngài ấy chuyển thành ghen tị và căm ghét.
Ngài nói: "Có người nói cho ta biết, lần này trong đám cung nữ có một mỹ nữ sẽ chinh phục thiên hạ. Lúc đầu ta cũng không tin, nhưng hôm nay nhìn thấy nàng, nàng thật sự rất xứng đáng."
Mặc dù trên mặt ngài ấy có nụ cười nhưng trong mắt lại ánh lên tia ác ý. Quý phi liếc nhìn trưởng nữ bên cạnh, trưởng nữ hiểu ý, rút cây trâm ra nắm trong tay, hướng phía ta mà đi tới.
Trong lòng ta căng thẳng, thầm bảo chuyện đại sự không ổn, đây là muốn hủy hoại mặt ta.
Kiếp trước, rõ ràng tỷ tỷ ta vì châm trà cho hoàng đế mà bị hủy dung.
Đây là ngày đầu ta tới An Hỉ cung, Quý phi liền muốn hại ta, có phải là quá sớm rồi không.
Ta nhớ tới lời vừa rồi Quý phi nói, tỷ tỷ của ta kiếp trước ngẫu nhiên được phân vào cung phi, nhưng lần này lại là phi tần hỏi đích danh ta.
Xem ra là có người muốn hãm hại ta.
Trưởng nữ từng bước đến gần ta, dùng tay trái giữ cằm, tay phải đưa chiếc trâm ra.
“Ngươi nghĩ ngươi có thể sống yên ổn với khuôn mặt này sao?”
Trưởng nữ nhắm thẳng cây trâm vào mặt ta, đúng thời điểm quan trọng, ta hét lên: "Chờ đã!"
"Nương nương, nô tỳ có chuyện muốn nói!"
Quý phi lười biếng nhìn ta một cái, nói: “Khi cái chết cận kề, không phải không thể để lại lời cuối cùng.”
Ta vội quỳ xuống đất và nói hết những lời đã chuẩn bị trước đó. Quý phi trên ghế chính dần dần thẳng người lên, hiển nhiên trong lòng có chút hứng thú.
Ngài hỏi: "Ngươi nghiêm túc ư?"
Ta đáp lại: “Những gì nô tỳ đó nói đều là sự thật. Nếu không tin thì nương nương có thể thử. Nếu làm không tốt, có thể xử tử nô tỳ vẫn chưa muộn”
Quý phi mỉm cười: “Như ngươi đã nói, ta sẽ tha mạng cho ngươi.”
Ta hết lòng phục vụ Quý phi, không những không chết mà còn được thăng chức hết lần này đến lần khác và trở thành cung nữ thân cận bên cạnh Quý phi.
Mọi người trong cung đều rất tò mò không biết ta đã dùng thủ đoạn gì để khiến người như Quý phi luôn ghen tị lại giữ ta lại và khiến bản thân trở nên quan trọng hơn.
Nhưng tỷ tỷ ta, người làm việc trong Ngự Thiên Phòng , lại không có cuộc sống dễ dàng như vậy.
Khi ở nhà, tỷ ấy luôn giữ bàn tay sạch sẽ, nhưng giờ đây lại trở thành cung nữ cấp thấp nhất trong Ngự Thiên Phòng, ngay cả những việc như cắt rửa rau củ cũng không làm được, còn bị rất nhiều người đánh đập và mắng mỏ, bị hoạn quan trách mắng.
Bọn thái giám trong đó là những kẻ tàn nhẫn nhất, kiếp trước ta dựa vào sự thông minh của mình, bằng mọi cách có thể lấy lòng bọn chúng, mới có thể thuận lợi sinh tồn.
Nhưng tỷ tỷ ta tính tình kiêu ngạo, rõ ràng sẽ không làm điều ấy.
Ta và tỷ ấy gặp nhau ở vườn thượng uyển, hai má sưng tấy, trên người mơ hồ hiện rõ những vết bầm tím.
Khi nhìn thấy ta, tỷ ấy nghiến răng và nhìn ta với ánh mắt căm ghét.
"Ngươi không chết... Quý phi không giết ngươi?”
Ta sờ sờ chiếc trâm ngọc trên đầu, nói cho tỷ ấy biết: “Đây là Quý phi hôm qua mới thưởng, làm tỷ tỷ thất vọng rồi.”
Tỷ tỷ tức giận: “Ta đem nhiều công sức tiền bạc như vậy đem nói cho Quý phi, vậy mà ngươi vẫn không chết.”
Ta làm bộ mặt mày ủ rũ, hỏi nàng: “Tỷ tỷ, phụ thân dặn tỷ muội ta tề tâm hiệp lực. Vậy mà tỷ lại vì sao như vậy muốn này hại ta?”
“Tỷ muội ư?” Tỷ tỷ cười lạnh liên hồi, “Một thứ nữ xuất thân hèn mọn như ngươi có xứng làm tỷ muội với ta không? Mấy ngày nữa trong cung sẽ có yến tiệc mừng xuân, ngươi cứ đắc ý đi, xem ai có thể cười đến cuối cùng.”
Yến tiệc mùa xuân trong cung chính là ngày ta gặp Hoắc Nam vương.
Dù bây giờ tỷ tỷ ta đang ở trong vũng lầy nhưng trong lòng vẫn có niềm hy vọng vô tận. Chẳng bao lâu nữa, vua Hoắc Nam sẽ đến giải cứu và cưới tỷ ấy làm vợ lẽ, từ đó được hưởng vinh quang và giàu có vô tận.
Nhìn tỷ ấy ngâm nga một giai điệu và kiêu hãnh rời đi, ta không khỏi che miệng cười.
Liệu tỷ ấy có còn mong đợi điều này khi phát hiện ra sự thật ẩn giấu trong Dinh thự của Hoắc Nam?
“ Ở đây ta có hai tấm mặt nạ da người, một cái đẹp và một cái xấu, tỷ muội các người muốn chọn cái nào?”
Quỷ y còn chưa kịp nói xong, tỷ tỷ Hà Tình Nhi của ta đã lao tới và giật lấy khuôn mặt đầy sẹo.
“ Ta muốn cái này!”
Ta biết, tỷ ấy cũng đã được trọng sinh.
Đích mẫu thấy vậy, sửng sốt nói:
“ Tình Nhi, nếu con muốn vào Cung làm chủ, con làm sao có thể chọn tấm mặt nạ da người xấu xí này được?”
Kỳ thực khuôn mặt này không tính là xấu, chỉ có thể coi là dung mạo bình thường, nhưnh nó lại có một vết sẹo ngang giữa khuôn mặt khiến cho cả khuôn mặt trở nên gớm ghiếc và xấu xí.
Tỷ tỷ nắm tay mẫu thân, rồi tự tin nói:
“ Mẫu thân, nữ nhi tự có tính toán của riêng mình.”
Rồi tỷ tỷ lại nhìn về phía ta, “ Sắt Sắt à, muội nhìn xem ta đối với muội tốt như vậy, để lại cho muội tấm mặt nạ da người khuynh quốc khuynh thành, còn không mau quỳ xuống tạ ơn tỷ?”
Ta nhìn về phía tấm da mặt xinh đẹp đó, trong lòng đã hiểu ra mọi chuyện.
Hà gia chúng ta là một phú thương nổi tiếng ở Giang Nam, phụ thân đã chi một số tiền lớn để cho tỷ muội chúng ta vào Cung là cung nữ, để giúp người làm triểu vọng tiền đồ.
Nhưng trước hôm xuất phát lên Kinh mấy ngày, kẻ thù của nhà biết tin đã phái người đến ám sát chúng ta và đổ nọc độc lên mặt.
Ta và tỷ tỷ tuy rằng tính mạng được bảo toàn, nhưng khuôn mặt của chúng ta đã bị biến dạng hoàn toàn.
Phụ thân của chúng ta đã tốn rất nhiều tiền để đi cầu cứu quỷ y, quỷ y đã lấy ra hai tấm mặt nạ da người.
Một tấm mặt nạ da người xinh đẹp và một tấm có vết sẹo.
Kiếp trước, tỷ tỷ đã giành lấy tấm mặt nạ da người xinh đẹp còn để lại cho ta tấm mặt nạ da người xấu xí.
Trước khi vào Cung, tỷ ấy đã cười nhạo ta trông xấu xí và nói cả đời ta ở trong Cung cũng sẽ không có tiền đồ.
Không ngờ sau khi vào Cung, tỷ lại khiến cho quý phi ghen tỵ và ghen ghét vì vẻ ngoài xinh đẹp của mình.
Tỷ ấy chỉ rót một tách trà cho hoàng đế, liền bị quý phi nhận định là có rắc tâm câu dẫn.
Hoàng đế còn chưa động tâm, tỷ ấy đã bị quý phi hạ lệnh cho người hủy dung và đánh gãy chi, sau cùng thì bị ném vào trong hoán y cục chờ ch.
Còn ta sau một thời gian làm cung nữ bình thường trong Cung, ngẫu nhiên có cơ hội gặp được Hoắc Nam vương.
Khi chàng nhìn thấy ta lần đầu tiên, chàng đã sững người ngay tại chỗ và gọi ta là Tố Tố.
Sau này ta và chàng gặp lại, chàng thậm chí còn trực tiếp xin hoàng đế thỉnh chỉ, muốn thú ta vào phủ làm tục huyền phu nhân.
Hoắc Nam vương mất thê tử từ sớm, trong nhiều năm vẫn không thú thêm ai, độ thâm tình của chàng vẫn luôn nổi tiếng cả nước đều biết.
Hoàng đế không đành lòng để chàng tiếng tục đau buồn, nên đã đồng ý.
Ta đã xoay mình trở thành nghĩa muội của quý phi, đường đường chính chính gả vào vương phủ làm vương phi.
Sau khi thành thân, ta đã đến hoán y cục để thăm tỷ tỷ, muốn cứu tỷ ấy thoát khỏi đó.
Quý phi đã cho người đánh gãy một chân và một tay của tỷ tỷ, tỷ ấy đã dùng cánh tay lành lặn còn lại đẩy đĩa bánh điểm tâm đến trước mặt ta.
Tỷ ấy nói rằng mình sắp ch, không có quà cưới gì có thể tặng ta, nên đã đích thân làm đĩa bánh điểm tâm này.
Trong lúc mềm lòng, ta đã ăn một miếng liền bị trúng độc mà ch.
Trước khi ch, ta nhìn thấy tỷ ấy cười không ngừng với khuôn mặt xinh đẹp dữ tợn của mình.
Tỷ ấy nói:
“ Ta đã bán thân cho thái giám để đổi được chỗ độc dược này, để độc ch ngươi! Dựa vào cái gì mà ta phải ở đây chịu giày vò không ra người, còn ngươi thì phong quang vô hạn? Ta không muốn gì cả, nhưng ta muốn ngươi nhất định phải ch!”
Lúc này ta mới biết được, tỷ ấy đã oán hận ta sâu đậm đến nhường nào.
Không ngờ, cả hai chúng ta đều có cơ hội được trọng sinh.
Nhưng lần này, tỷ ấy đã giành lấy khuôn mặt đầu sẹo.
Ta biết, tỷ ấy muốn làm vương phi của Hoắc Nam, sau đó để ta bị vương phi ghen tỵ tra tấn.
Nhưng tỷ tỷ không biết, vương phủ Hoắc Nam cũng chẳng phải là một nơi tốt.
Ta đã cầm tấm mặt nạ da người xinh đẹp đó lên, cảm ơn tỷ ấy từ tận đáy lòng:
“ Muội muội đa tạ tỷ tỷ đã nhường cho muội khuôn xinh đẹp này, đa tạ tỷ tỷ đã thành toàn.”
2.
Ta và tỷ tỷ đã thành công tiến vào Thượng Kinh, đi vào cung điện.
Chỉ là lần này ta là mỹ nhân nổi tiếng trong giới cung nữ, còn tỷ tỷ ta là một người con gái xấu xí không ai quan tâm.
Vì vết sẹo trên mặt nên suýt chút nữa không vào được cung điện.
Cha ta đã tiêu tiền như cách hắn đã làm ở kiếp trước và trang điểm thật đậm cho tỷ ấy để che đi những vết sẹo kia, cuối cùng cũng được chọn làm cung nữ.
Các cung nữ cùng vào cung và nhận sự hướng dẫn của ni cô. Ma ma nói rằng lần dự tuyển này không đủ mỹ nhân được chọn, rất có thể trong số các cung nữ sẽ chọn ra một số mỹ nhân.
Ngoại hình của ta quá nổi bật nên vô tình trở thành cái gai trong mắt các cung nữ.
Họ bí mật đặt những chiếc đinh sắt trên giường của ta, những chiếc kim tiêm trong giày của và thậm chí cả bột độc trong phấn má hồng mà ta đã dùng.
Bây giờ đến lượt ta làm tất cả những việc này nhưng tỷ ấy lại không có ý định giúp đỡ ta.
Thay vào đó, tỷ ấy lại nóng lòng muốn thấy ta đau khổ.
Trong khi ta đang gặp khó khăn, thì tỷ tỷ ta lại từng bước đi lên. Các cung nữ thì chiến đấu quyết liệt, đều muốn được phân vào cung điện của quý tộc làm người hầu.
Nếu may mắn được hoàng đế sủng ái thì một bước thăng thiên.
Nhưng khi tỷ tỷ vừa bước vào, tỷ ấy đã nói rằng bản thân chỉ muốn làm việc Ngự Thiên Phòng. Công việc trong đó không hề dễ dàng, vô cùng khó khăn, nếu không cẩn thận sẽ thì dễ mất đầu.
Tỷ ấy chủ động đi, để người khác không cần phải bị ép đi. Tỷ ấy nói với các cung nữ: “Ta bị gia đình ép vào cung. Thực ra ta không muốn đến chút nào, chỉ mong sống đến khi đủ tuổi rồi rời khỏi đây thôi”.
Nhưng ta biết tỷ ấy muốn đến làm ở Ngự Thiên Phòng vì đó là nơi Hoắc Nam vương đã gặp ta ở kiếp trước.
Tỷ ấy không thể cạnh tranh với những người trong cung, tỷ muốn trở thành Công chúa Hoắc Nam. Từ đó một bước bay lên cành hóa thành phượng hoàng, ngay cả Quý phi kiếp trước cũng phải kính trọng nàng một chút.
Những người giúp việc thấy tỷ ấy không có tham vọng, ngoại hình tầm thường, hành động rộng lượng nên rất hòa hợp với nàng. Ngay cả những cung nữ xảo quyệt đó cũng bị nàng dụ dỗ phục tùng, nói rằng nhất định sẽ sắp xếp cho nàng vào Ngự Thiên Phòng làm việc.
Khi tỷ ấy bị trừng phạt vì sai lầm, nhiều người đã đứng ra can thiệp cho tỷ ấy trước mặt ma ma.
Ma ma nhắm mắt làm ngơ và giả vờ như mình không sai.
Mặt khác, ta đã trở thành cái gai trong mắt mọi người chỉ vì bộ mặt của mình, dù ta chẳng làm gì cả.
Khi ta bị ma ma bắt quỳ trong tuyết, tỷ tỷ ta và một nhóm bạn đi ngang qua ta.
Họ ném những quả bóng tuyết vào ta và kéo quần áo của ta xuống, hy vọng nhìn thấy ta ngã xuống tuyết và chịu sự trừng phạt của ma ma.
Hà Tình Nhi nhét tuyết từ cổ áo vào quần áo ta, khiến cơ thể vốn đã lạnh cóng của ta chuyển sang màu xanh tái vì lạnh. Tỷ tỷ ta cười hỏi ta: “Muội muội à, còn chịu được mùi vị của làn da mỹ nhân này không?”
3.
Chẳng mấy chốc đã đến ngày phân công cung nữ, tôi được trưởng nữ bên cạnh Quý phi chọn đi làm việc vặt trong An Hỉ cung của Quý phí.
Còn tỷ tỷ như ước nguyện, được vào Ngự Thiên Phòng.
Khi Quý phi gặp ta, nàng hỏi: "Ngươi tên gì?”
Tôi trả lời: "Nô tỳ tên Hà Sắt Sắt"
Quý phi cười khinh: “Cái tên này nghe có vẻ không hay lắm nhỉ, ngươi có biết tại sao nhiều nha hoàn mới vào cung như vậy mà ta chỉ phái người đi đón một mình ngươi không ?”
Ta quỳ xuống đất và nói: “Nô tỳ không biết”.
Quý phi ra lệnh cho ta: “Ngẩng đầu lên.”
Sau khi ta ngẩng đầu lên, trong mắt mọi người hiện lên vẻ kinh ngạc, thậm chí có người còn há hốc mồm, mấy phần kinh ngạc trước vẻ đẹp trên khuôn mặt của tôi. Quý phi cũng ngạc nhiên trước vẻ ngoài của tôi, nhưng chẳng bao lâu sự ngạc nhiên của ngài ấy chuyển thành ghen tị và căm ghét.
Ngài nói: "Có người nói cho ta biết, lần này trong đám cung nữ có một mỹ nữ sẽ chinh phục thiên hạ. Lúc đầu ta cũng không tin, nhưng hôm nay nhìn thấy nàng, nàng thật sự rất xứng đáng."
Mặc dù trên mặt ngài ấy có nụ cười nhưng trong mắt lại ánh lên tia ác ý. Quý phi liếc nhìn trưởng nữ bên cạnh, trưởng nữ hiểu ý, rút cây trâm ra nắm trong tay, hướng phía ta mà đi tới.
Trong lòng ta căng thẳng, thầm bảo chuyện đại sự không ổn, đây là muốn hủy hoại mặt ta.
Kiếp trước, rõ ràng tỷ tỷ ta vì châm trà cho hoàng đế mà bị hủy dung.
Đây là ngày đầu ta tới An Hỉ cung, Quý phi liền muốn hại ta, có phải là quá sớm rồi không.
Ta nhớ tới lời vừa rồi Quý phi nói, tỷ tỷ của ta kiếp trước ngẫu nhiên được phân vào cung phi, nhưng lần này lại là phi tần hỏi đích danh ta.
Xem ra là có người muốn hãm hại ta.
Trưởng nữ từng bước đến gần ta, dùng tay trái giữ cằm, tay phải đưa chiếc trâm ra.
“Ngươi nghĩ ngươi có thể sống yên ổn với khuôn mặt này sao?”
Trưởng nữ nhắm thẳng cây trâm vào mặt ta, đúng thời điểm quan trọng, ta hét lên: "Chờ đã!"
"Nương nương, nô tỳ có chuyện muốn nói!"
Quý phi lười biếng nhìn ta một cái, nói: “Khi cái chết cận kề, không phải không thể để lại lời cuối cùng.”
Ta vội quỳ xuống đất và nói hết những lời đã chuẩn bị trước đó. Quý phi trên ghế chính dần dần thẳng người lên, hiển nhiên trong lòng có chút hứng thú.
Ngài hỏi: "Ngươi nghiêm túc ư?"
Ta đáp lại: “Những gì nô tỳ đó nói đều là sự thật. Nếu không tin thì nương nương có thể thử. Nếu làm không tốt, có thể xử tử nô tỳ vẫn chưa muộn”
Quý phi mỉm cười: “Như ngươi đã nói, ta sẽ tha mạng cho ngươi.”
Ta hết lòng phục vụ Quý phi, không những không chết mà còn được thăng chức hết lần này đến lần khác và trở thành cung nữ thân cận bên cạnh Quý phi.
Mọi người trong cung đều rất tò mò không biết ta đã dùng thủ đoạn gì để khiến người như Quý phi luôn ghen tị lại giữ ta lại và khiến bản thân trở nên quan trọng hơn.
Nhưng tỷ tỷ ta, người làm việc trong Ngự Thiên Phòng , lại không có cuộc sống dễ dàng như vậy.
Khi ở nhà, tỷ ấy luôn giữ bàn tay sạch sẽ, nhưng giờ đây lại trở thành cung nữ cấp thấp nhất trong Ngự Thiên Phòng, ngay cả những việc như cắt rửa rau củ cũng không làm được, còn bị rất nhiều người đánh đập và mắng mỏ, bị hoạn quan trách mắng.
Bọn thái giám trong đó là những kẻ tàn nhẫn nhất, kiếp trước ta dựa vào sự thông minh của mình, bằng mọi cách có thể lấy lòng bọn chúng, mới có thể thuận lợi sinh tồn.
Nhưng tỷ tỷ ta tính tình kiêu ngạo, rõ ràng sẽ không làm điều ấy.
Ta và tỷ ấy gặp nhau ở vườn thượng uyển, hai má sưng tấy, trên người mơ hồ hiện rõ những vết bầm tím.
Khi nhìn thấy ta, tỷ ấy nghiến răng và nhìn ta với ánh mắt căm ghét.
"Ngươi không chết... Quý phi không giết ngươi?”
Ta sờ sờ chiếc trâm ngọc trên đầu, nói cho tỷ ấy biết: “Đây là Quý phi hôm qua mới thưởng, làm tỷ tỷ thất vọng rồi.”
Tỷ tỷ tức giận: “Ta đem nhiều công sức tiền bạc như vậy đem nói cho Quý phi, vậy mà ngươi vẫn không chết.”
Ta làm bộ mặt mày ủ rũ, hỏi nàng: “Tỷ tỷ, phụ thân dặn tỷ muội ta tề tâm hiệp lực. Vậy mà tỷ lại vì sao như vậy muốn này hại ta?”
“Tỷ muội ư?” Tỷ tỷ cười lạnh liên hồi, “Một thứ nữ xuất thân hèn mọn như ngươi có xứng làm tỷ muội với ta không? Mấy ngày nữa trong cung sẽ có yến tiệc mừng xuân, ngươi cứ đắc ý đi, xem ai có thể cười đến cuối cùng.”
Yến tiệc mùa xuân trong cung chính là ngày ta gặp Hoắc Nam vương.
Dù bây giờ tỷ tỷ ta đang ở trong vũng lầy nhưng trong lòng vẫn có niềm hy vọng vô tận. Chẳng bao lâu nữa, vua Hoắc Nam sẽ đến giải cứu và cưới tỷ ấy làm vợ lẽ, từ đó được hưởng vinh quang và giàu có vô tận.
Nhìn tỷ ấy ngâm nga một giai điệu và kiêu hãnh rời đi, ta không khỏi che miệng cười.
Liệu tỷ ấy có còn mong đợi điều này khi phát hiện ra sự thật ẩn giấu trong Dinh thự của Hoắc Nam?