Ba mẹ tôi luôn tự hào rằng họ là những bậc phụ huynh công bằng, một bát nước chia đều cho cả ba đứa con.
Vì muốn đối xử công bằng, họ đặt ra một quy tắc: mọi thứ đều dựa vào điểm số.
Điểm cao thì có thưởng, điểm thấp thì chẳng được gì.
Muốn có tiền tiêu vặt? Nhìn vào điểm số.
Muốn gọi món khi ăn cơm? Nhìn vào điểm số.
Muốn mua quần áo, đi du lịch? Cũng phải xem điểm số!
Anh trai tôi – thần đồng học tập, môn nào cũng điểm tuyệt đối – lúc nào cũng đạt điểm tối đa.
Em gái tôi – lúc nào cũng biết cách lấy lòng ba mẹ – nhờ mấy “điểm cộng” nhỏ mà lúc nào cũng ngẩng cao đầu.
Chỉ có tôi… từ trước đến nay chưa bao giờ vượt qua mức trung bình.
Bình luận