Chương 1 - Quỷ Thế Thân
[Phần 1/5]
Mới nhìn thấy tin tức từ trên điện thoại, bạn cùng phòng Tiểu Mạn, trên đường đi làm thêm về bị xe ô tô đâm, đầu bay rất xa.
Tôi cùng hai người bạn cùng phòng khác đang ôm nhau khóc, thì Tiểu Mạn đột nhiên đẩy cửa bước vào.
Trong tay còn cầm theo túi thịt nướng BBQ nói rằng đây là bữa ăn nhẹ giữa đêm. Cả ba chúng tôi hoảng hốt.
Thế nhưng Tiểu Mạn lại như không có chuyện gì xảy ra đặt đồ ăn lên bàn, bảo chúng tôi ăn nhân lúc còn nóng, sau đó thì vào phòng tắm tẩy trang như thường lệ.
Chị cả của phòng nói tuyệt đối không thể ăn, đây là cơm thế thân ai ăn sẽ ch .ế. t, người ch .ế. t oan sẽ mang nhiều oán hận, chỉ khi tìm được thế thân mới có thể đầu thai chuyển kiếp.
Tôi và đứa bạn cùng phòng sợ tới mức quay người bỏ chạy.
Nhưng chị cả lại nói quỷ tìm thế thân thì đều chuẩn bị từ trước và căn bản không thể nào trốn thoát được.
“ Vậy cũng không thể nào ở chỗ này chờ chết được”
Linh hồn nhiều nhất chỉ về được một ngày, chỉ cần không ăn cơm thế thân, chờ tới rạng sáng ngày mai là có thể giữ mạng.
2.
Lúc này, cửa phòng tắm mở ra, Tiểu Mạn tẩy trang xong mỉm cười bước ra.
“Các cậu sao không ăn đi, thịt dê xiên nướng để nguội rồi ăn không ngon đâu”
Nói xong, cậu ấy mở túi lấy ra bốn xiên thịt nướng cắm vào quả chuối nhìn như cắm bốn cây nhang, sau đó đưa tới trước mặt chị cả.
“ Chị cả, trước đây chị ăn thịt dê xiên nướng liền buồn nôn, lần này sẽ không sao đâu” .
Nói xong liền quỳ xuống lạy ba lạy.
Sắc mặt chị cả lập tức tối sầm, quay người lại che miệng chạy tới nhà tắm nôn mửa. Tôi và lão tứ lập tức bối rối.
Tiểu Mạn nói quỷ ăn là dựa vào ngửi mùi đồ ăn, ngửi được là đã ăn.
Hiện tại, đã biết ai là quỷ.
Vừa nói cô ấy vừa rút ba xiên thịt nướng trên quả chuối ra.” Mau, sau khi ăn hết xiên thịt, chị cả sẽ không sẽ không thể nào dùng chúng ta làm thế thân được”.
Tôi và lão tứ ngơ ngác, sao đột nhiên lại biến thành chị cả là quỷ.
Ai ngờ Tiểu Mạn nói tiếp: “ Tôi biết chị cả là chị lớn trong phòng mọi người có thể không tin những lời tôi nói, nhưng tôi vẫn muốn nói với mọi người sự thật, người chết không phải tôi mà là chị cả”.
Tôi và lão tứ lập tức nổ tung.
3.
Lúc này, chị cả từ phòng tắm bước ra, tóc tai bù xù, sắc mặt tái nhợt.
Tôi sợ đến mức co rúm người lại.
Chị cả lấy một chiếc khẩu trang từ hộc tủ ra đeo vào.
Tôi lập tức luống cuống, cái này chắc là để che đi mùi của thịt dê.
Nhưng nếu như chị cả là quỷ, vậy tại sao lại chờ Tiểu Mạn trở về mới nói là Tiểu Mạn.
Hơn nữa, rõ ràng theo tin tức là Tiểu Mạn chết, mà Tiểu Mạn lại bảo là chị cả.
Liệu cả hai đều chết, cùng nhau liên thủ để kéo tôi và bạn cùng phòng làm thế thân.
Tôi càng nghĩ càng loạn, hai chúng tôi làm sao có thể chống lại ma quỷ được.
Chỉ có thể chạy để thoát thân.
Vì vậy tôi nói:”Thịt dê để nguội rồi không ngon, tôi đi xuống tầng dưới hâm nóng lại bằng lò vi sóng”.
Nói xong tôi liếc bạn cùng phòng, cậu ấy lập tức hiểu ý tôi.
Ai ngờ Tiểu Mạn ôm bạn cùng phòng lại, sau đó cười nói với tôi: “mình đi với cậu”. Nháy mắt đã đầu tôi tê rần rần, đây là định một đối một sao.
4.
Không ngờ vừa ra khỏi cửa ký túc xá, Tiểu Mạn đã đặt tay lên vai tôi nở nụ cười quái dị nói :”Đừng sợ”, trong nháy mắt tôi như mất hồn, không lẽ cậu ấy định ra tay với tôi sao.
Không phải cậu nói nên ăn bữa cơm thế thân trước khi hành động sao, tôi còn chưa ăn sao.
Tôi không quản được nhiều như vậy, vắt chân lên cổ chạy ra ngoài.
Ai ngờ vừa chạy ra khỏi cổng kí túc xá, tôi vậy mà trực tiếp chạy vào một ngôi mộ hoang, trên mộ có hàng đám ma trơi đủ màu sắc đang nhấp nháy.
Quả nhiên bên ngoài đã bố trí ma quỷ tấn công, tôi sợ đến mức quay người chạy về kí túc.
Nhưng không ngờ lại không tìm được cổng kí túc, chạy một hồi lại quay về chỗ cũ, loay hoay một hồi tôi đã thấm mệt.
Đúng lúc này, một giọng nói bất ngờ vang lên từ phía sau:”Ai bánh nướng, màn thầu không” tôi giật mình quay đầu lại.
Thế nhưng phía sau đứng đầy một đám xác ch.ế.t hôi thối, tên đứng đầu tay cầm bánh nướng và màn thầu, đôi mắt trắng bệch nhìn chằm chặp tôi “ăn một chút bánh nướng và màn thầu đi”
Tôi bị dọa đến mức quay người bỏ chạy, nhưng chân dường như bị khóa làm cách nào cũng không thể cử động được.
Cúi đầu nhìn xuống thì thấy hai con quỷ đang ôm chặt chân tôi cười nham hiểm: “ăn một chút bánh nướng và màn thầu, mau ăn một chút đi”
Tôi hoàn toàn sụp đổ, đem tay che miệng, giấu đầu vào trong ngực.
Ai ngờ cái xác thối rữa cứ dùng tay chọc vào đỉnh đầu buộc tôi phải ngẩng đầu lên. Tôi cố gắng để bản thân không di chuyển.
Lúc này, bỗng nhiên có một bàn tay từ phía sau túm ngược tóc tôi kéo mạnh ra phía sau một cách thô bạo, tôi không tự chủ ngẩng mặt lên đối diện trực tiếp với cái xác.
Mà lúc này tất cả xác ch.ế.t tay cầm bánh nướng và màn thầu vây xung quanh tôi miệng không ngừng đọc lên :”Bánh nướng, màn thầu ăn chút đi, bánh nướng màn màn thầu ăn chút đi”
Đầu tôi đau như nứt ra, gắt gao che miệng không ngừng phát ra tiếng khóc thút thít.
Ai ngờ bọn chúng vậy mà bóp cổ tôi, bắt đầu cạy từng ngón tay nhắt từng chiếc bánh vào miệng tôi.
Tôi tuyệt vọng đến mức hét lên, trong nháy mắt xung quanh im lặng.
Qua cả nửa ngày vẫn không có một tiếng động.
Tôi chậm rãi mở mắt ra, bốn phía một màu đen kịt.
Tôi cử động thân mình một chút, thế nhưng phát hiện mình bị chôn vùi dưới một đống gạch ngói.
Những viên gạch ngói này chắc hẳn là những chiếc bánh nướng và màn thầu lúc nãy.
Nhìn bốn phía tối đen như mực tôi nhẹ nhàng thở ra, đột nhiên trước mắt hiện ra một đàn ma trơi.
Những con ma trơi này dường như có một ma lực buộc tôi phải đi theo nó.
Tôi chợt hoảng sợ. Vừa bước một bước chân liền bước vào trong nước.
Nhưng nước này đến từ đâu?
Ngay sau đó tiếng nước chảy ào ào và một mùi hôi tanh bốc lên, lúc này tôi mới nhận ra, những con ma trơi này dẫn tôi nhảy sông.
Tôi cố gắng xoay người bước lại một bước, thế nhưng lại trượt chân và suýt nữa thì ngã xuống.
Lập tức bên tai liền truyền đến tiếng gió rít. Tôi ngồi xổm xuống và chạm vào, tôi đã đến được bờ vực.
Tôi gục xuống, nghĩ mình thực sự sẽ chết trong bức tường ma này sao?
Tôi nhanh chóng rẽ sang hướng khác, nhưng không ngờ đám ma trơi vẫn hút tôi về phía trước.
Tôi không thể chống lại sức mạnh của nó, nên không còn cách nào khác ngoài bước thêm một bước nữa.
Ngay lập tức một luồng nhiệt ập vào mặt.
Tôi biết mình đang bước vào biển lửa, nhưng lần này không thể di chuyển được.
Thấy mình sắp bị bỏng, bỗng có một giọt nước rơi xuống lông mày, tôi chợt giật mình.
Nhìn quanh một lần nữa, tôi thực sự đã đến một cái hang.
Mới nhìn thấy tin tức từ trên điện thoại, bạn cùng phòng Tiểu Mạn, trên đường đi làm thêm về bị xe ô tô đâm, đầu bay rất xa.
Tôi cùng hai người bạn cùng phòng khác đang ôm nhau khóc, thì Tiểu Mạn đột nhiên đẩy cửa bước vào.
Trong tay còn cầm theo túi thịt nướng BBQ nói rằng đây là bữa ăn nhẹ giữa đêm. Cả ba chúng tôi hoảng hốt.
Thế nhưng Tiểu Mạn lại như không có chuyện gì xảy ra đặt đồ ăn lên bàn, bảo chúng tôi ăn nhân lúc còn nóng, sau đó thì vào phòng tắm tẩy trang như thường lệ.
Chị cả của phòng nói tuyệt đối không thể ăn, đây là cơm thế thân ai ăn sẽ ch .ế. t, người ch .ế. t oan sẽ mang nhiều oán hận, chỉ khi tìm được thế thân mới có thể đầu thai chuyển kiếp.
Tôi và đứa bạn cùng phòng sợ tới mức quay người bỏ chạy.
Nhưng chị cả lại nói quỷ tìm thế thân thì đều chuẩn bị từ trước và căn bản không thể nào trốn thoát được.
“ Vậy cũng không thể nào ở chỗ này chờ chết được”
Linh hồn nhiều nhất chỉ về được một ngày, chỉ cần không ăn cơm thế thân, chờ tới rạng sáng ngày mai là có thể giữ mạng.
2.
Lúc này, cửa phòng tắm mở ra, Tiểu Mạn tẩy trang xong mỉm cười bước ra.
“Các cậu sao không ăn đi, thịt dê xiên nướng để nguội rồi ăn không ngon đâu”
Nói xong, cậu ấy mở túi lấy ra bốn xiên thịt nướng cắm vào quả chuối nhìn như cắm bốn cây nhang, sau đó đưa tới trước mặt chị cả.
“ Chị cả, trước đây chị ăn thịt dê xiên nướng liền buồn nôn, lần này sẽ không sao đâu” .
Nói xong liền quỳ xuống lạy ba lạy.
Sắc mặt chị cả lập tức tối sầm, quay người lại che miệng chạy tới nhà tắm nôn mửa. Tôi và lão tứ lập tức bối rối.
Tiểu Mạn nói quỷ ăn là dựa vào ngửi mùi đồ ăn, ngửi được là đã ăn.
Hiện tại, đã biết ai là quỷ.
Vừa nói cô ấy vừa rút ba xiên thịt nướng trên quả chuối ra.” Mau, sau khi ăn hết xiên thịt, chị cả sẽ không sẽ không thể nào dùng chúng ta làm thế thân được”.
Tôi và lão tứ ngơ ngác, sao đột nhiên lại biến thành chị cả là quỷ.
Ai ngờ Tiểu Mạn nói tiếp: “ Tôi biết chị cả là chị lớn trong phòng mọi người có thể không tin những lời tôi nói, nhưng tôi vẫn muốn nói với mọi người sự thật, người chết không phải tôi mà là chị cả”.
Tôi và lão tứ lập tức nổ tung.
3.
Lúc này, chị cả từ phòng tắm bước ra, tóc tai bù xù, sắc mặt tái nhợt.
Tôi sợ đến mức co rúm người lại.
Chị cả lấy một chiếc khẩu trang từ hộc tủ ra đeo vào.
Tôi lập tức luống cuống, cái này chắc là để che đi mùi của thịt dê.
Nhưng nếu như chị cả là quỷ, vậy tại sao lại chờ Tiểu Mạn trở về mới nói là Tiểu Mạn.
Hơn nữa, rõ ràng theo tin tức là Tiểu Mạn chết, mà Tiểu Mạn lại bảo là chị cả.
Liệu cả hai đều chết, cùng nhau liên thủ để kéo tôi và bạn cùng phòng làm thế thân.
Tôi càng nghĩ càng loạn, hai chúng tôi làm sao có thể chống lại ma quỷ được.
Chỉ có thể chạy để thoát thân.
Vì vậy tôi nói:”Thịt dê để nguội rồi không ngon, tôi đi xuống tầng dưới hâm nóng lại bằng lò vi sóng”.
Nói xong tôi liếc bạn cùng phòng, cậu ấy lập tức hiểu ý tôi.
Ai ngờ Tiểu Mạn ôm bạn cùng phòng lại, sau đó cười nói với tôi: “mình đi với cậu”. Nháy mắt đã đầu tôi tê rần rần, đây là định một đối một sao.
4.
Không ngờ vừa ra khỏi cửa ký túc xá, Tiểu Mạn đã đặt tay lên vai tôi nở nụ cười quái dị nói :”Đừng sợ”, trong nháy mắt tôi như mất hồn, không lẽ cậu ấy định ra tay với tôi sao.
Không phải cậu nói nên ăn bữa cơm thế thân trước khi hành động sao, tôi còn chưa ăn sao.
Tôi không quản được nhiều như vậy, vắt chân lên cổ chạy ra ngoài.
Ai ngờ vừa chạy ra khỏi cổng kí túc xá, tôi vậy mà trực tiếp chạy vào một ngôi mộ hoang, trên mộ có hàng đám ma trơi đủ màu sắc đang nhấp nháy.
Quả nhiên bên ngoài đã bố trí ma quỷ tấn công, tôi sợ đến mức quay người chạy về kí túc.
Nhưng không ngờ lại không tìm được cổng kí túc, chạy một hồi lại quay về chỗ cũ, loay hoay một hồi tôi đã thấm mệt.
Đúng lúc này, một giọng nói bất ngờ vang lên từ phía sau:”Ai bánh nướng, màn thầu không” tôi giật mình quay đầu lại.
Thế nhưng phía sau đứng đầy một đám xác ch.ế.t hôi thối, tên đứng đầu tay cầm bánh nướng và màn thầu, đôi mắt trắng bệch nhìn chằm chặp tôi “ăn một chút bánh nướng và màn thầu đi”
Tôi bị dọa đến mức quay người bỏ chạy, nhưng chân dường như bị khóa làm cách nào cũng không thể cử động được.
Cúi đầu nhìn xuống thì thấy hai con quỷ đang ôm chặt chân tôi cười nham hiểm: “ăn một chút bánh nướng và màn thầu, mau ăn một chút đi”
Tôi hoàn toàn sụp đổ, đem tay che miệng, giấu đầu vào trong ngực.
Ai ngờ cái xác thối rữa cứ dùng tay chọc vào đỉnh đầu buộc tôi phải ngẩng đầu lên. Tôi cố gắng để bản thân không di chuyển.
Lúc này, bỗng nhiên có một bàn tay từ phía sau túm ngược tóc tôi kéo mạnh ra phía sau một cách thô bạo, tôi không tự chủ ngẩng mặt lên đối diện trực tiếp với cái xác.
Mà lúc này tất cả xác ch.ế.t tay cầm bánh nướng và màn thầu vây xung quanh tôi miệng không ngừng đọc lên :”Bánh nướng, màn thầu ăn chút đi, bánh nướng màn màn thầu ăn chút đi”
Đầu tôi đau như nứt ra, gắt gao che miệng không ngừng phát ra tiếng khóc thút thít.
Ai ngờ bọn chúng vậy mà bóp cổ tôi, bắt đầu cạy từng ngón tay nhắt từng chiếc bánh vào miệng tôi.
Tôi tuyệt vọng đến mức hét lên, trong nháy mắt xung quanh im lặng.
Qua cả nửa ngày vẫn không có một tiếng động.
Tôi chậm rãi mở mắt ra, bốn phía một màu đen kịt.
Tôi cử động thân mình một chút, thế nhưng phát hiện mình bị chôn vùi dưới một đống gạch ngói.
Những viên gạch ngói này chắc hẳn là những chiếc bánh nướng và màn thầu lúc nãy.
Nhìn bốn phía tối đen như mực tôi nhẹ nhàng thở ra, đột nhiên trước mắt hiện ra một đàn ma trơi.
Những con ma trơi này dường như có một ma lực buộc tôi phải đi theo nó.
Tôi chợt hoảng sợ. Vừa bước một bước chân liền bước vào trong nước.
Nhưng nước này đến từ đâu?
Ngay sau đó tiếng nước chảy ào ào và một mùi hôi tanh bốc lên, lúc này tôi mới nhận ra, những con ma trơi này dẫn tôi nhảy sông.
Tôi cố gắng xoay người bước lại một bước, thế nhưng lại trượt chân và suýt nữa thì ngã xuống.
Lập tức bên tai liền truyền đến tiếng gió rít. Tôi ngồi xổm xuống và chạm vào, tôi đã đến được bờ vực.
Tôi gục xuống, nghĩ mình thực sự sẽ chết trong bức tường ma này sao?
Tôi nhanh chóng rẽ sang hướng khác, nhưng không ngờ đám ma trơi vẫn hút tôi về phía trước.
Tôi không thể chống lại sức mạnh của nó, nên không còn cách nào khác ngoài bước thêm một bước nữa.
Ngay lập tức một luồng nhiệt ập vào mặt.
Tôi biết mình đang bước vào biển lửa, nhưng lần này không thể di chuyển được.
Thấy mình sắp bị bỏng, bỗng có một giọt nước rơi xuống lông mày, tôi chợt giật mình.
Nhìn quanh một lần nữa, tôi thực sự đã đến một cái hang.