
Trọng sinh rồi, việc đầu tiên tôi làm là điều chỉnh lại hạn mức và quyền sử dụng của thẻ phụ.
Thẻ bị quẹt sạch, bạn trai tôi như phát điên.
Kiếp trước, lần đầu tôi tới nhà bạn trai ra mắt đúng dịp gần 18/6.
Anh ta thuyết phục tôi:
“Bé cưng à, quê anh có phong tục thế này, con gái lần đầu lên nhà người yêu, người lớn trong nhà sẽ lì xì, nhưng phía mình cũng phải có quà đáp lễ. Gần 618 rồi, em cho anh mượn thẻ phụ nhé, anh dẫn cả nhà đi mua quà. Yên tâm, anh sẽ tiết kiệm hết mức cho em.”
Nhưng đến khi bọn cho vay nặng lãi kéo tới tận cửa đòi nợ, tôi mới biết mình đã gánh một khoản nợ khổng lồ.
Tôi chất vấn bạn trai, giọng anh ta khó chịu:
“Em có bằng chứng gì cho thấy là anh xài tiền đó?”
Gia đình anh ta cũng hùa theo:
“Chúng tôi chưa hề tiêu một xu của cô! Chắc chắn là do cô quen thói tiêu hoang, giờ còn muốn con trai tôi trả nợ thay à?”
Ba mẹ tôi khi đó đang dự hội nghị ở nước ngoài, không nghe được cuộc gọi cầu cứu.
Tôi bị lũ đòi nợ kéo vào ngõ, bị hành hạ đến chết.
Lần nữa mở mắt, tôi đã quay về đúng ngày đến nhà bạn trai ra mắt.
Bình luận