Chương 9 - Sự Phản Bội và Sức Mạnh - Phượng Hoàng Và Chim Trĩ
9.
"A di đà phật."
Tiếng niệm Phật vang lên như tiếng chuông đồng, nghe thật kinh người.
"Thiên Đế đừng sợ, chỉ là hỏa hoạn mà thôi, chờ ta dập lửa."
Chuyện gì xảy ra thế? ? ?
Tại sao Hòa Thượng thúc thúc lại có thể giúp đỡ người khác!!!
Miệng ông ấy lẩm nhẩm, cả đại điện đột nhiên ngập trong nước.
Từ cửa tràn vào còn chưa đủ, ngay cả những cái lỗ trên mái nhà và trên tường do Hầu thúc phá hủy nước cũng bắt đầu tràn vào.
Lửa đã tắt.
Nước lại dâng lên!
Mọi người đều có pháp thuật để hộ thân.
Nhưng Kim Loan Điện này có thể bị hủy.
Chỉ trong vài nhịp thở, vách tường của đại điện sụp đổ, nháy mắt biến thành đống đổ nát.
Đại điện một giây trước đẹp đẽ rực rỡ, giờ đây khắp nơi đều khô cằn, tất cả đều không còn gì.
Thiên Đế tức đến giậm chân.
"Các ngươi tính làm phản sao? Thất Tháp Lý Thiên Vương, Tứ Đại Thiên Vương, lên cho ta!”
"Thiên Đế bệ hạ, thần nhận lệnh!"
Lý Thiên Vương sử dụng bảo tháp, nước ngay lập tức bị bảo tháp hút sạch sẽ.
Thiên Đế ngồi trên cao dương dương tực đắc.
"Chờ Lý Thiên Vương thu hồi hết nước lũ, Tứ Đại Thiên Vương sẽ truy bắt đám phản tặc này…”
Mới nói được nửa câu, ông ta liền dừng lại.
Biểu cảm trên gương mặt đang dương dương tự đắc chuyển qua thở hổn hển không ra hơi.
"Này! Ta bảo ngươi thu hồi nước lũ, sao ngươi lại nhốt Tứ Đại Thiên Vương! Mau thả bọn họ ra!”
Lý Thiên Vương vuốt chòm râu đẹp của mình.
"Thiên Đế, nước này nhiều quá, thần cần tìm một cái biển để đổ nó đi, nếu không bảo tháp của thần sẽ bị nổ tung!"
"Không được đi, mau quay lại!"
Thiên Đế hét lớn, nhưng Lý Thiên Vương như bị điếc, bỏ đi không thèm quay đầu.
"Thiên Đế, thần có việc gấp, lần sau nói tiếp đi!"
"A di đà phật."
Tiếng niệm Phật vang lên như tiếng chuông đồng, nghe thật kinh người.
"Thiên Đế đừng sợ, chỉ là hỏa hoạn mà thôi, chờ ta dập lửa."
Chuyện gì xảy ra thế? ? ?
Tại sao Hòa Thượng thúc thúc lại có thể giúp đỡ người khác!!!
Miệng ông ấy lẩm nhẩm, cả đại điện đột nhiên ngập trong nước.
Từ cửa tràn vào còn chưa đủ, ngay cả những cái lỗ trên mái nhà và trên tường do Hầu thúc phá hủy nước cũng bắt đầu tràn vào.
Lửa đã tắt.
Nước lại dâng lên!
Mọi người đều có pháp thuật để hộ thân.
Nhưng Kim Loan Điện này có thể bị hủy.
Chỉ trong vài nhịp thở, vách tường của đại điện sụp đổ, nháy mắt biến thành đống đổ nát.
Đại điện một giây trước đẹp đẽ rực rỡ, giờ đây khắp nơi đều khô cằn, tất cả đều không còn gì.
Thiên Đế tức đến giậm chân.
"Các ngươi tính làm phản sao? Thất Tháp Lý Thiên Vương, Tứ Đại Thiên Vương, lên cho ta!”
"Thiên Đế bệ hạ, thần nhận lệnh!"
Lý Thiên Vương sử dụng bảo tháp, nước ngay lập tức bị bảo tháp hút sạch sẽ.
Thiên Đế ngồi trên cao dương dương tực đắc.
"Chờ Lý Thiên Vương thu hồi hết nước lũ, Tứ Đại Thiên Vương sẽ truy bắt đám phản tặc này…”
Mới nói được nửa câu, ông ta liền dừng lại.
Biểu cảm trên gương mặt đang dương dương tự đắc chuyển qua thở hổn hển không ra hơi.
"Này! Ta bảo ngươi thu hồi nước lũ, sao ngươi lại nhốt Tứ Đại Thiên Vương! Mau thả bọn họ ra!”
Lý Thiên Vương vuốt chòm râu đẹp của mình.
"Thiên Đế, nước này nhiều quá, thần cần tìm một cái biển để đổ nó đi, nếu không bảo tháp của thần sẽ bị nổ tung!"
"Không được đi, mau quay lại!"
Thiên Đế hét lớn, nhưng Lý Thiên Vương như bị điếc, bỏ đi không thèm quay đầu.
"Thiên Đế, thần có việc gấp, lần sau nói tiếp đi!"