
Phu quân ta lại rước thêm một tiểu thiếp mới vào phủ.
Trong viện tràn ngập không khí hân hoan, chỉ có nha hoàn Ngân Hạnh của ta là mặt mày ủ rũ:
“Phu nhân, đây đã là tiểu thiếp thứ sáu được rước vào phủ trong năm nay rồi đó.”
Ta phẩy tay, nói:
“Được rồi, đã bàn bạc trước đó, bất luận chàng nạp bao nhiêu thiếp, lễ yến nhập môn và tiền mừng đều phải chia cho ta bảy phần.”
Ngân Hạnh ngây người nhìn ta: “Phu nhân, trong mắt người ngoài bạc vàng, lẽ nào chẳng còn điều chi khác nữa sao?”
Ta lấy làm khó hiểu: “Chẳng lẽ lại có thứ gì quý hơn ư?”
Bình luận