Chương 1 - Pháo Hôi Sống Lại Quấy Đảo Trò Chơi Xuyên Không

[FULL] Pháo Hôi Sống Lại Quấy Đảo Trò Chơi Xuyên Không

Tác giả: Cẩm Lý Cô Nương

Đề cử + Raw: Yêu Phi Họa Quốc

Edit: Hồng Tụ Thiêm Hương

︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵

Trưởng tỷ ruột của ta là thiên kim giả bị Hầu phủ nhận nhầm.

Tiểu muội là nữ xuyên không.

Thiên kim giả đánh cắp sách luận của ta, coi ta như bậc thang để leo lên cao, trở thành thái tử phi.

Nữ xuyên không vì muốn tiếp cận quan lại quyền quý, thực hiện giấc mơ nữ chính của mình, không tiếc thân mình ẩn vào thanh lâu.

Kiếp trước, ta không biết tiểu muội mình đã bị nữ xuyên không chiếm lấy cơ thể.

Khi ta ngăn cản nữ xuyên không vào thanh lâu, ả đã đâm chết ta.

Trước khi chết, nữ xuyên không giẫm chân lên mặt ta, ngạo mạn chế giễu:

"Chỉ là một người cổ đại trong đầu toàn những thứ phong kiến cặn bã, làm sao ngăn được người hiện đại xuyên đến làm nữ chính như ta..."

1

Sau khi sống lại, ta mới biết được, hóa ra thế giới ta đã sống mười sáu năm, lại là một phó bản thiên kim thật giả trong trò chơi.

Trưởng tỷ ruột của ta là thiên kim giả bị Hầu phủ nhận nhầm, Thân Dung.

Còn trưởng tỷ Thẩm Dao đã sớm chiều làm bạn cùng ta hơn mười năm, mới là thiên kim thật của Hầu phủ.

Vĩnh Yên sơ niên, kinh thành rơi vào chiến loạn, phu nhân Hầu phủ sinh con ở ngoại ô, tình cờ gặp một nữ thôn dã (cũng chính là mẫu thân ta).

Trong lúc vội vã chạy trốn, nữ nhi của hai nhà chúng ta đã bị bế nhầm.

Mãi đến một năm trước, Ung Ninh Hầu phủ mới làm rõ sự việc, đón trưởng tỷ Thẩm Dao của ta về Hầu phủ.

Lúc đầu, Hầu gia và phu nhân sai người truyền lời, nói rằng đã nuôi mười mấy năm, không nỡ bỏ thiên kim giả nhận nhầm, cũng không muốn từ bỏ thiên kim thật.

Vì vậy, họ giữ cả hai nữ nhi lại phủ, nuôi dưỡng cả hai.

Nhưng không ngờ, một năm sau, cũng là ngày hôm nay.

Ung Ninh Hầu phủ ở kinh thành đã cử một chiếc kiệu nhỏ đến, đưa thiên kim giả Thân Dung bị nhận nhầm năm xưa về nhà ta.

Ngày đưa nàng ta về, ma ma của Ung Ninh Hầu phủ đã cay nghiệt nói với phụ mẫu ta:

“Cái giống loài ti tiện, quả nhiên hèn hạ, nuôi ở Hầu phủ hơn mười năm mà vẫn không thay đổi được!"

Phụ thân ta nghe xong há hốc mồm, chỉ vào bà ta, nói:

"Điêu nô, sao dám ăn nói ngông cuồng!"

Ma ma liếc nhìn Thân Dung đang tái mặt.

"Sao lại không được! Ngươi tưởng mình là Hầu gia, nữ nhi của ngươi thật sự là thiên kim của Hầu phủ sao?”

"Ngươi chê ta nói khó nghe thì cứ hỏi cho rõ ràng, nữ nhi ruột của ngươi đã làm những chuyện bẩn thỉu gì!”

"Phu nhân Hầu gia nhân hậu, cũng không thể dung thứ cho kẻ tâm địa độc ác như nữ nhi nhà ngươi!"

Ma ma cố tình lớn tiếng, tuy không đanh đá như bát phụ ở đầu làng mắng chửi nhưng cũng đủ để những người xung quanh nghe thấy rõ ràng.

Thân Dung ôm mặt, chạy vào nhà, khóc nức nở.

Phụ mẫu ta cả đời sống lương thiện, chưa từng bị người ta tìm đến tận cửa mắng chửi thậm tệ như vậy.

Ta đứng từ xa, lạnh lùng nhìn cảnh tượng này.

Kiếp trước, Thân Dung cũng quần áo rách rưới như này, bị Hầu phủ vứt trả về nhà ta.

Số phận của gia đình ta cũng từ khoảnh khắc này mà thay đổi chóng mặt.

2

Kiếp trước, ta quá trẻ con và bốc đồng.

Vừa nghe ma ma của Hầu phủ nói lời khó nghe với phụ mẫu ta, ta đã nghĩ rằng Hầu phủ đang bắt nạt gia đình ta.

Ta liều lĩnh đứng trước mặt phụ mẫu, đánh đuổi ma ma của Hầu phủ kia đi.

Nhưng ta không biết rằng, Hầu phủ trọng vọng kia, nếu thực sự muốn dùng thế lực để chèn ép người khác thì không cần phải ra mặt, chỉ cần một câu nói cũng có thể khiến những kẻ dân đen như chúng ta gặp họa.

Ta tự cho rằng mình đang bảo vệ phụ mẫu, không mong được khen thưởng, chỉ muốn phụ mẫu có thể ngẩng cao đầu.

Nhưng sau đó, ta lại bị phụ mẫu trách móc nặng nề, nói rằng vì ta ăn nói hỗn láo, đã đắc tội với quý nhân.

Ta không được chút lợi nào, còn khiến danh tiếng của mình ở quê nhà bị tổn hại.

Kiếp này, ta nhìn phụ mẫu đứng trong thôn làng, đầu cúi ngày càng thấp.

Trong lòng ta vốn không đành lòng, nhưng lại vô tình nhớ lại, kiếp trước khi phụ mẫu đến thu xác ta, họ đã chê bai đủ điều.