Chương 7 - Oan Loại Nguyệt Quang

7

Long Thần nằm một đống ở trên sofa, tôi suy nghĩ lay hắn làm hắn tỉnh lại, hắn lại nôn ra.

Thiếu chút nữa phun vào người tôi.

Làm cho tôi sợ đến mức nhảy lùi lại.

Chờ một lúc sau, tôi ngồi xổm xuống, vỗ vỗ lên khuôn mặt tuấn tú kia: “Dậy đi.”

Hắn mơ mơ màng màng kéo lấy tay tôi: “A Trữ.”

Tôi sửng sốt.

Bản thân mình bị coi là thế thân của mình là cảm giác gì?

Là chẳng có cảm giác gì ráo, chỉ muốn cho hắn một cước để hắn tỉnh lại.

Tôi nói: “Anh cũng không khiến người ta bớt lo đi, đã uống rượu say còn muốn câu dẫn tôi. “

Bởi vì tay bị hắn nắm chặt, tôi bị ép đứng ở bên cạnh hắn.

Tôi đánh một quyền “Hảo hán ca".

Không tỉnh.

Tôi lại đánh một quyền “Kinh lôi".

Cũng chưa tỉnh lại.

Vì thế, tôi không e ngại gì nữa, đánh tới tấp.

Lông mi hắn run rẩy, tỉnh lại.

Hắn nói: “A Trữ, em dám đối xử với tôi như vậy.”

“Không nghĩ tới em ngoài mặt tỏ ra nghiêm túc….Anh lại càng thích.”

Là vẫn không tỉnh lại sao.

Kệ thây con ma men này, tôi gỡ tay ra, đi ngủ.